Một hôm tan học ở trường về , Edison hỏi mẹ :
- Mẹ ơi ! Thế nào là một đứa bé không bình thường ?
- Là một đứa bé hơi khùng con ạ .
- Và "trật đường rầy" là làm sao hở mẹ ?
- Là ... là … !? Nhưng con nghe ở đâu thế ?
- Chiều nay có đoàn thanh tra đến viếng trường , đoàn vào thăm lớp con và hỏi cô giáo về việc học tập cuả học trò . Cô giáo trả lời : "Nói chung thì các em đều ngoan và học tốt ." . Sau đó cô chỉ con và nói : " Chỉ có em này là trật đường rầy và không bình thường như những em khác , dù có cố gắng dạy dỗ cách nào cũng chỉ tốn công vô ích " .
Nghe con nói xong , bà mẹ đùng đùng nổi giận :
- Cô dám bảo con như vậy hả ? Con đi với mẹ , ta đến trường cho cô giáo một bài học .
Bà mẹ vội vã dắt con đến trường . Vừa gặp cô giáo bà hét lên :
- Sao cô dám bảo con tôi là trật đường rầy , là không bình thường ? ! Tôi cho cô hay : chính cô mới là không bình thường và cũng chính cô mới là kẻ trật đường rầy . Còn con cuả tôi , một ngày kia người ta sẽ nhắc đến tên tuổi cuả nó .
Nói xong , bà quay sang bảo con .
- Thôi , không tới trường nữa , ở nhà mẹ dạy cho .
Bà mẹ này đúng là nóng tính quá . Nhưng bà đã giữ đúng lời hứa , bà đã tự dạy cho con học và sau này Edison đã trở thành một thiên tài , đã sáng chế ra bóng đèn điện , máy ghi âm , ... và đã được cấp đến 2500 bằng phát minh .
Edison rất yêu quí mẹ , Ông viết : "Nhờ có mẹ mà tôi mới được như ngày hôm nay . Tôi quyết tâm không làm cho người thất vọng . Người hoàn toàn tin tưởng ở tôi . Người là lẻ sống cuả tôi . Tôi luôn luôn nhớ tới Người" .
Ảnh nguồn Wikimedia