...
Vương Tôn Giả , người thời Chiến quốc , mồ côi cha sớm chỉ còn có mẹ già . Giả làm quan dưới triều vua Tề Mân Vương . Gặp lúc chinh chiến , Tề Mân Vương thua trận chạy đến nước Vệ thì Giả lạc mất vua nên ông chạy về nhà . Bà mẹ thấy con về bèn hỏi :
- Sao con không theo phò chúa công mà lại về đây ?
Giả đáp :
- Thất trận , vua tôi cùng chạy đến nước Vệ thì con lạc mất vua , con về để xem mẹ có việc gì không .
Bà mẹ nghe xong liền nói :
- Con sớm đi chiều về thì mẹ tựa cửa mà trông , con chiều đi mà tối không về thì mẹ cũng tựa cửa mà ngóng . Vua trông bề tôi có khác nào mẹ trông con . Con làm tôi , mà vua thất lạc đâu mất con không biết , lại đành lòng bỏ về nhà sao ?
Giả nghe mẹ nói , biết mình đã sai , ăn năn hối lỗi , từ giã mẹ lên đường đi tìm vua . Khi biết tin Tề Mân Công đã bị giết chết , Vương Tôn Giả hô hào , tụ họp dân chúng lại , tìm giết kẻ thù để báo thù cho Tề Mân Công .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét