Việt Nam một quốc gia biển thì việc lực lượng hải quân chính là một trong những lực lượng nòng cốt nhất của Quân đội nhân dân Việt Nam.
1.-Chiến hạm đầu tiên của Việt Nam: Tàu tuần dương Petya II – III
Petya II và III là lớp chiến hạm hiện đại đầu tiên được hải quân Việt Nam nhận về sau khi giải phóng miền nam, năm 1978-1979 đã tham chiến trong cuộc chiến với Khmer đỏ. Hiện nay Petya vẫn còn phục vụ trong lực lượng HQ Việt Nam.
Loại chiến hạm Petya II này có độ giãn nước 1077 tấn, kích thước 81.8 x 9.2 x 2.85 m. Sức đẩy 3 trục, 6000bhp với hai động cơ đẩy Turbines khí 30.000 shp. Tốc độ của loại tàu này lf 29 hải lý/giờ.
Tàu được trang bị radar Fut-N/Strut Curve 2-D. Hệ thống vũ khí bao gồm: hai tháp pháo với súng hai nòng 76.2mm, 2 ống phóng ngư lôi 15.8 inch, hai dàn phóng tên lửa RBUU-6000 ASWRL
Còn loại tàu Petya III có độ giãn nước 1.040 tấn, kích thước 81.8 x 9.2 x 2.72 m. Sức đẩy 3 trục gồm một động cơ diesel, 6000 bhp với hai động cơ đẩy turbines khí 30.000 shp. Tốc độ tương đương với tàu tuần dương Petya II là 29 hải lý/giờ.
Petya III được trang bị radar Fut-N/Strut Curve 2-D. Hơn nữa tàu còn được lắp đặt hệ thống định vị siêu âm Titan hull mounted MF có thể phát hiện tàu ngầm và hệ thống định vị Herkules lắp trên thân.
Hệ thống vũ khí của Petya-III gồm có 2 tháp pháo với đại bác đôi 76,2 mm AK-726 với tầm bắn thẳng mục tiêu trên biển xa 8.2 km. AK-726 được điểu khiển bằng hệ thống tự động Fut-B có thể bắn hạ máy bay có tốc độ bay từ 350 – 650 m/s, ở độ cao từ 500 – 6000 m. Tầm bắn tối đa là 18,3 km. Tốc độ bắn là 45 viên trong 1 phút. Tuy nhiên đây là hệ thống pháo khá cũ được sản xuất vào các năm 1958 – 1964, cho nên có nhiều hạn chế về tầm bắn cũng như độ chính xác.
Tháp pháo đôi Ak-726
Petya-III còn có 2 dàn Rocket RBU-6000 chống ngầm với 12 ống phóng mỗi dàn, sử dụng rocket cỡ 213 mm RGB-60 không điều khiển có khả năng bắn xuống mặt nước sâu từ 10-500m với tốc độ 11,5 m/s, tầm xa từ 350 – 5800 m. RBU-6000 được điều khiển bởi hệ thống Burya, ngoài nhiệm vụ chính là chống tàu ngầm và tàu chiến khác, RBU-6000 còn dùng để oanh kích các mục tiêu bờ biển. Ngoài ra Petya-III còn có 10 trái ngư lôi cỡ 400 mm
Giàn tên lửa RBU-6000
HIện nay Việt nam có ba tàu tuần dương Petya II và hai chiếc Petya III mang tên HQ-09 và HQ-11. Tuy nhiên, đây là loại tàu tuần dương nhỏ, khả năng chiến đấu còn hạn chế chính vì vậy Việt Nam trang bị thêm ccs loại tàu chiến hiện đại và có khả năng chiến đấu cao hơn.
2. Tàu hỏa tiễn cỡ nhỏ lớp BPS 500
Đây là loại tàu được Nga thiết kế nhưng các công việc sản xuất và lắp ráp tại Việt Nam. Tàu có kích thước 62 x 11 x 2.5 m, độ giãn nước 517 tấn. Sức đẩy của tàu gồm hai động cơ diesel, 2 động cơ phản lực waterjets với 19.600bhp. Tốc độ đi của tàu khá nhanh 32 hải lý/giờ.
Tàu BPS-500
BPS 500 được trang bị radar Positiv-E/Cross Dome air/surf search có thể định vị trên không và dưới biển và hệ thống phóng mồi bẫy 2 PK decoy.
BPS -500 bắn đạn thật
Hệ thống vũ khí gồm 8 hỏa tiễn KH-35 Uran SSM, 1 đại bác 76.2mm, một súng phòng không 30mm, 2 súng 12.7mm MG.
3.-Tàu tên lửa Tarantul I
Đây là loại tàu tên lửa Việt Nam mua bản quyền đóng loại tàu này trong nước. Hiện Việt Nam có khoảng 4 chiếc Tarantul 1, và 2 chiếc Tarantul thế hệ mới thuộc project 1412.8. Trong tương lai sẽ đóng thêm 20 chiếc Tarantul nữa.
Tàu chiến Tarantul dùng để tác chiến tại các vùng cửa biển và ven bờ. Tàu Tarantul trang bị nhiều loại vũ khí hiện đại và các khí tài tiên tiến, có khả năng độc lập tác chiến và chiến đấu hiệp đồng trong đội hình biên đội.
Hai chiếc Tarantil đóng tại Thành phố Hồ Chí Minh
Tàu tên lửa Tarantul trang bị đầy đủ các thiết bị trinh sát và truyền tin, các hệ thống ra-đa trinh sát và kiểm soát xạ kích. Ra-đa có tầm bao quát toàn bộ vùng tác chiến trong tầm bắn của tên lửa, bám tín hiệu 15 mục tiêu và khoá tới 6 mục tiêu trong môi trường tác chiến điện tử. Hệ thống ra-đa kiểm soát bắn của pháo và tên lửa trên tàu có khả năng phát hiện các mục tiêu trên không, trên biển, tự động dò tìm các tín hiệu đặc trưng của mục tiêu và xử lý các tín hiệu đó chuyển thành dữ liệu tác xạ trên máy tính.
Mô phỏng thiets ké hẹ thống vũ khí của tàu Taratul I
Vũ khí chính trang bị trên tàu Tarantul gồm: hệ thống tên lửa đối hạm với giàn phóng tên lửa U-ran phóng tên lửa hành trình KH-35 sắp xếp thành hai hàng, mỗi hàng 8 ống phóng (16 tên lửa). Tên lửa hành trình KH-35 dẫn bằng ra-đa chủ động giai đoạn cuối. Trên hành trình bay, tên lửa bay cách mặt nước 15 mét, ở giai đoạn cuối chúng hạ thấp độ cao và tiêu diệt mục tiêu chỉ ở độ cao từ 3 mét đến 5 mét. Tên lửa Kh-35 có cự ly tác chiến 130km, tốc độ tối đa khoảng 300 m/s, đầu nổ HE nặng 145 kg. 12 tên lửa phòng không Igla-1M. Một pháo hạm 76mm AK-176M (với 316 viên đạn), tầm xa 15km, hai pháo phòng không 30mm AK-630M
Ảnh Vndefense.info
Ngoài ra, tàu cũng có thể trang bị với loại tên lửa hành trình đối hạm Moskit – SS-N-22 với 2 giàn phóng (tổng cộng có 4 tên lửa), tầm xa 90 – 120 km, tốc độ siêu âm. Tầm bắn tối đa 250km, tốc độ mach 3, trần bay cách mặt nước biển 20m, đầu nổ 320 kg.
Ảnh Vndefense.info
Loại tàu này còn thích hợp với tên lửa hành trình đối hạm P-15 Termit “SS-N-2C” với 2 giàn phóng (tổng cộng có 4 tên lửa), tầm xa 80 km, tốc độ March 0.9.
Ảnh Vndefense.info
Hệ thống radar gồm radar trinh sát bằng HF, UHF, radar nhận biết mục tiêu không-biển, radar điều khiển, kiểm soát xạ kích cho tên lửa. 2 hệ thống phóng mồi bẫy và mồi bẫy nhiệt PK-10 cỡ 120 mm hoặc PK – 16 dùng để chống radar và hệ thống trinh sát quang học của các hệ thống vũ khí của đối phương. Đạn mồi bẫy PK-16 cỡ 82mm, tầm hoạt động từ 200 mét đến 1800 mét.
Hệ thống phóng mồi bẫy PK 10 120mm
Tàu tên lửa Tarantul có độ giãn nước là 550 tấn, trang bị máy chính 2 trục, động cơ tua-bin khí 32.000 bhp, 3 động cơ Diesel, công suất 500kW mỗi động cơ. Tàu có tầm hoạt động 2400 hải lý, hoạt động liên tục trong thời gian 10 ngày. Tốc độ 38 - 42 hải lý/ giờ.
Tàu còn trang bị các thiết bị điều hoà không khí, hệ thống thông gió tiên tiến nhất, bảo đảm cho tàu hoạt động trong mọi điều kiện thời tiết.
Theo một số nguồn tin nước ngoài, 2 tàu Tarantul thế hệ mới cũng đã có mặt tại Việt Nam . Đây chính là 2 tàu đầu tiên thuộc Project 1241.8 “Thần Sấm”. Loại này có tầm hoạt động và hệ thống vũ khí tấn công hơn hẳn Tarantul 1. 2 chiếc này nằm trong hợp đồng mua 12 chiếc Taratul Project 1241.8 mà VN đã ký với Nga. Số còn lại sẽ do VN tự đóng theo công nghệ được chuyển giao .
Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013
B41 của Việt Nam
B41 của Việt Nam: “sát thủ” diệt tăng, "khắc tinh" của trực thăng. B-41 của Việt Nam còn có tên gọi quốc tế là RPG-7, là đời sau của B-40 cỡ nòng 40mm. Là loại súng hạng nhẹ có thể xách tay, được sử dụng rộng rãi trong chiến tranh Việt Nam tuy nhiên nó vẫn được mệnh danh là khẩu RPG thành công nhất trong số các súng chống tăng cá nhân.
RPG-7 hay còn được gọi là B-41 trong quân đội Việt
B41 sử dụng nguyên lý phóng khí động cân bằng, hoàn toàn khác phương pháp phóng của B40. Tuy nhiên, B41 có đường kính trong 40 mm, cỡ đạn to hơn cỡ nòng, đạn chỉ được nhồi chuôi vào nòng súng. Giữa thân súng phình to ra thành một buồng rộng làm buồng đốt chứa liều phóng sẽ đẩy súng về phía trước, nhưng lực này được cân bằng bởi lỗ thoát khí ở phía sau của súng. Chỗ phình ra của nòng có ốp lót gỗ dán bằng nhựa tổng hợp chống nóng vai xạ thủ. Súng có hai tay cầm, với người thuận bên phải thì tay phải đặt trước, trái sau.
Súng B-41 có kim hỏa và cò bấm giống B40. Ngoài ra loại súng này cũng có lò xo đẩy kim hỏa về không cản trở đạn di chuyển.
B-41 phía trên và B-40 bên dưới
Cấu tạo của B41 làm cho áp suất không tăng quá nhanh mà giảm chậm và đồng đều nhờ cấu tạo xoáy trong nòng của đạn. Nhờ áp suất tăng chậm nên dùng được liều phóng thuốc súng không khói, có năng lực mạnh hơn thuốc nổ đen của B40. Cũng nhờ cấu tạo này, sơ tốc đạn lớn nhưng tiếng nổ trầm do áp suất tăng giảm chậm, nhưng chấn động tiếng nổ đầu nòng rất mạnh và nguy hiểm.
B-41 và đầu đạn PG-7
B41 dài 953 mm khi không có đạn và 1,340 mét với đạn RPG-7. Súng ban đầu nặng 7,9kg, đạn PG-7 nặng 2,25kg. RPG-7D là súng gọn nhẹ cho lính đổ bộ đường không, súng có nòng sau (phần có tuy-e sau) tháo ra được lắp vào bộ gá dưới buồng đốt, khi sử dụng cắm vào phần còn lại.
B-41 có kính ngắm PGO-7, kính ngắm PGO-7V1 có thêm vạch chia cho đạn hạng nặng, kính nhìn đêm, phóng to 2,7 lần. Kính ngắm thường (không nhìn đêm) có một đèn nhỏ chiếu sáng thước ngắm quang trong kính, thước ngắm này kẻ ô chia dộ tỷ mỉ cao và rộng, thuận lợi khi tính toán bắn mục tiêu di động, bù gió, bù cao độ, bù tầm..., các vạch chia này cũng thuận lợi cho bắn viên thứ 2, căn cứ vào độ lệch viên trước. Trên lưới chia độ còn một thước đo độ xa dùng rất thuận tiện. Thước này xác định độ xa của xe tăng thông qua chiều cao ảnh của xe.
Kính ngắm và thước ngắm của B-41
Một điểm thuận lợi của B-41 đó là có thước ngắm-đầu ruồi kim loại gập vững chắc, đầu ngắm có hai chế độ: bắn ở nhiệt độ trên và dưới 0 độ C, thước ngắm có thể di chuyển dọc ngang chứ không cố định như B-40 trước kia. Đồng thời, B-41 cũng có sử dụng loại ống phóng có thể bắn nghìn phát mới phải bị thay thế do giảm độ chính xác.
B-41 của Ba Lan
Ngày nay loại B-41 sử dụng các loại đạn cải tiến như đạn tên lửa PG-7, PG-7V, PG-7VM dùng để tiêu diệt xe tăng thường, xe bọc thép và công sự, PG7VR và PG-7LT chuyên dùng để diệt các loại tăng hiện đại có thể xuyên 500-600mm thép cán tiêu chuẩn và ERA, tầm bắn 200m khi mục tiêu cố định hay di chuyển ngang. Ngoài ra, loại súng này có thể sử dụng đạn OG-7 tăng độ sát thương có thể tiêu diệt mục tiêu cố định hay di động ngang trong vòng 350m. B-41 cũng được sử dụng với loại đạn tự hành B-72 (AT-3) tạo ra cuộc cách mạng quân sự, đưa tầm tiêu diệt của B-41 vượt qua cả mục tiêu xe tăng.
Các lọa đạn dành cho B-41
B-41 được sử dụng rất nhiều ở các nước như Việt Nam , Ai Cập, Pakistan, Iran, Iraq, Trung Quốc và Balan.
B-41 rất quan trọng trong bộ binh Việt, trong chiến thuật tiến công thường chỉ dùng 1-2 tổ bắn kiềm chế, còn tiểu đội B-41 sẽ bám sát chặt chẽ mũi tiến công, phát hiện mục tiêu và tiêu diệt địch trong tầm 250m.
B-41 “sát thủ” diệt tăng
Từ thập niên 80, không một xe tăng nào của Nato có thể chống được hỏa lực của B-41, kể cả các xe tăng hạng nặng. Thậm chí các loại xe tăng hiện đại ngày nay của Mỹ như M1A1, M1A2 cũng chỉ đỡ được loại đạn thường PG-7V của B-41 chứ không thể đỡ được loại đạn hạng nặng 105mm PG-7VR và PG-7LT.
Thực tế đã chứng minh, B-41 quả là loại súng diệt tăng hiệu quả nhất từ trước tới nay. Trong trận chiến Việt Nam, B-41 hầu như có thể tiêu diệt các loại tăng M-113 chính vì thế mà các xạ thủ đã từng đặt câu hỏi có nên cần dùng xe tăng nữa hay không.
Đầu đạn PG-7VL
Hay trong trận chiến tại Checknya, B-41 tiêu diệt 62 chiếc xe tăng hiện đại của Nga gồm T-72 và T-80 do bị bắn từ nóc và hai bên sườn thiết giáp.
Chiến tăng T-80
Người Mỹ cũng đã phải thay đổi quan điểm về xe tăng hiện đại không sợ B-41 nữa. Tại chiến tranh Iraq 2003, súng B-41 đã tiêu diệt 80 xe tăng các loại M1A1 và M1A 2 và xe chiến đấu bộ binh M2, M3 do bị bắn trúng thành xe, xuyên qua giáp treo chống đạn.
Chiếc tăng M-113 bị B-41 tiêu diệt trong trận Đường 9 - Nam Lào
Đến cuối tháng 9/2003, trên 50% lính Mỹ bị tiêu diệt trong thời kỳ hậu chiến và hầu hết các xe thiết giáp bị tiêu diệt sau khi Tổng thống Mỹ tuyên bố kết thúc hoạt động quân sự quy mô lớn tại Iraq (1/5/2003) là do B-41.
Đạn tên lửa B-72 (AT-3)
Trong trận chiến tại bán đảo Sinai, quân Ai Cập đã sử dụng B-41 với loại đạn tên lửa B-72 kết hợp với các vũ khí khác tiêu diệt gần như hoàn toàn binh đoàn tăng Israel (800 chiếc tăng) bắt sống được chỉ huy tăng của Israel.
B-41 cũng là một trong những mối đe dọa nguy hiểm nhất đối với trực thăng
Trong chiến tranh Việt Nam, B-41 cũng đã từng tiêu diệt được trực thăng, nhưng có rất nhiều người nghi ngờ về khả năng chống trực thăng của loại súng này.
Tuy nhiên, các vụ trực thăng bị RPG-7 tiêu diệt do quân đội Mỹ ghi lại chứng tỏ nó là một trong những mối đe dọa lớn nhất đối với loại máy bay này.
Năm 1993, tại Somali, thành tích B-41 bắn rơi trực thăng cũng đã được dựng thành phim nổi tiếng mang tên Blackhawk Down.
Trong tháng 7.2011 phiến quân Taliba cũng đã dùng RPG-7 (B-41) bắn rơi một chiếc trực thăng CH-7 làm hai người lính bị thương.
Trực thăng MH-47E Chinook
Vừa qua, hãng ITT thông báo phát triển loại laser dùng bảo vệ trực thăng chống tên lửa phòng không. Nhưng hiện thời, loại laser chỉ có thể đối phó được với các vũ khí tương đối hiện đại như tên lửa có điều khiển, chứ chưa thể tránh được loại vũ khí “cổ điển” như B-41. Hôm 6/8/2011 là một ví dụ, đơn vị Seal của hải quân Mỹ trên chiếc trực thăng MH-47E - lực lượng giết chết trùm khủng bố Osama Bin Laden đã bị súng RPG-7 hạ gục làm chết 38 binh sĩ, trong đó có 31 lính đặc nhiệm. Đây là tổn thất đơn lẻ lớn nhất của quân đội Mỹ và NATO trong 10 năm cuộc chiến Afghanistan.
Lầu Năm góc Mỹ cũng ra thông báo rằng, một chiếc trực thăng CH-47 Chinook của Lục quân Mỹ đã bị bắn rơi có lẻ bởi một quả đạn rocket không điều khiển, thô sơ, nhiều khả năng là bắn đi bằng súng chống tăng huyền thoại RPG-7.
Trực thăng CH-47 Chinook
Chính các quan chức Bộ Quốc phòng Mỹ cũng phải thừa nhận rằng loại súng "cổ" RPG-7 là một trong những vũ khí nhỏ khó đối phó nhất cùng với các vũ khí bộ binh đơn giản. Nếu một trực thăng bay đủ chậm và thấp thì đối phương hoàn toàn cơ hội ít nhất là gây hư hỏng cho nó bằng một khẩu RPG-7 hoặc một khẩu súng trường.
Tại trận chiến ở Iraq và Afghanistan, các trực thăng vận tải Mỹ thường hoạt động khi có các trực thăng tiến công AH-1 Cobra (Thủy quân lục chiến Mỹ) hoặc AH-64 Apache (Lục quân Mỹ) hộ tống. Các trực thăng này có nhiệm vụ bảo đảm các bãi đổ bộ là an toàn trước khi đổ quân xuống. Song không phải lúc nào cũng sẵn có các trực thăng vũ trang này. Chính vì vậy các trực thăng vận tải vẫn dễ dàng bị RPG-7 tiêu diệt.
Trực thăng AH-1 Cobra
Nếu dùng laser để chống các tên lửa không điều khiển như đầu đạn của B-41, thì với điều kiện là laser phải đủ mạnh để tiêu diệt tên lửa, đồng thời trọng lượng máy bay cũng phải được tăng, nguồn năng lượng cũng phải được nâng cao và các cảm biến của máy bay có thể phát hiện và bám quả đạn RPG bay tới. Tuy nhiên, sau tất cả các sự kiện xảy ra với các trực thăng các nhà khoa học quân sự quan tâm đến hệ thống phát hiện tên lửa RPG là cần thiết.
RPG-7 hay còn được gọi là B-41 trong quân đội Việt
B41 sử dụng nguyên lý phóng khí động cân bằng, hoàn toàn khác phương pháp phóng của B40. Tuy nhiên, B41 có đường kính trong 40 mm, cỡ đạn to hơn cỡ nòng, đạn chỉ được nhồi chuôi vào nòng súng. Giữa thân súng phình to ra thành một buồng rộng làm buồng đốt chứa liều phóng sẽ đẩy súng về phía trước, nhưng lực này được cân bằng bởi lỗ thoát khí ở phía sau của súng. Chỗ phình ra của nòng có ốp lót gỗ dán bằng nhựa tổng hợp chống nóng vai xạ thủ. Súng có hai tay cầm, với người thuận bên phải thì tay phải đặt trước, trái sau.
Súng B-41 có kim hỏa và cò bấm giống B40. Ngoài ra loại súng này cũng có lò xo đẩy kim hỏa về không cản trở đạn di chuyển.
B-41 phía trên và B-40 bên dưới
Cấu tạo của B41 làm cho áp suất không tăng quá nhanh mà giảm chậm và đồng đều nhờ cấu tạo xoáy trong nòng của đạn. Nhờ áp suất tăng chậm nên dùng được liều phóng thuốc súng không khói, có năng lực mạnh hơn thuốc nổ đen của B40. Cũng nhờ cấu tạo này, sơ tốc đạn lớn nhưng tiếng nổ trầm do áp suất tăng giảm chậm, nhưng chấn động tiếng nổ đầu nòng rất mạnh và nguy hiểm.
B-41 và đầu đạn PG-7
B41 dài 953 mm khi không có đạn và 1,340 mét với đạn RPG-7. Súng ban đầu nặng 7,9kg, đạn PG-7 nặng 2,25kg. RPG-7D là súng gọn nhẹ cho lính đổ bộ đường không, súng có nòng sau (phần có tuy-e sau) tháo ra được lắp vào bộ gá dưới buồng đốt, khi sử dụng cắm vào phần còn lại.
B-41 có kính ngắm PGO-7, kính ngắm PGO-7V1 có thêm vạch chia cho đạn hạng nặng, kính nhìn đêm, phóng to 2,7 lần. Kính ngắm thường (không nhìn đêm) có một đèn nhỏ chiếu sáng thước ngắm quang trong kính, thước ngắm này kẻ ô chia dộ tỷ mỉ cao và rộng, thuận lợi khi tính toán bắn mục tiêu di động, bù gió, bù cao độ, bù tầm..., các vạch chia này cũng thuận lợi cho bắn viên thứ 2, căn cứ vào độ lệch viên trước. Trên lưới chia độ còn một thước đo độ xa dùng rất thuận tiện. Thước này xác định độ xa của xe tăng thông qua chiều cao ảnh của xe.
Kính ngắm và thước ngắm của B-41
Một điểm thuận lợi của B-41 đó là có thước ngắm-đầu ruồi kim loại gập vững chắc, đầu ngắm có hai chế độ: bắn ở nhiệt độ trên và dưới 0 độ C, thước ngắm có thể di chuyển dọc ngang chứ không cố định như B-40 trước kia. Đồng thời, B-41 cũng có sử dụng loại ống phóng có thể bắn nghìn phát mới phải bị thay thế do giảm độ chính xác.
B-41 của Ba Lan
Ngày nay loại B-41 sử dụng các loại đạn cải tiến như đạn tên lửa PG-7, PG-7V, PG-7VM dùng để tiêu diệt xe tăng thường, xe bọc thép và công sự, PG7VR và PG-7LT chuyên dùng để diệt các loại tăng hiện đại có thể xuyên 500-600mm thép cán tiêu chuẩn và ERA, tầm bắn 200m khi mục tiêu cố định hay di chuyển ngang. Ngoài ra, loại súng này có thể sử dụng đạn OG-7 tăng độ sát thương có thể tiêu diệt mục tiêu cố định hay di động ngang trong vòng 350m. B-41 cũng được sử dụng với loại đạn tự hành B-72 (AT-3) tạo ra cuộc cách mạng quân sự, đưa tầm tiêu diệt của B-41 vượt qua cả mục tiêu xe tăng.
Các lọa đạn dành cho B-41
B-41 được sử dụng rất nhiều ở các nước như Việt Nam , Ai Cập, Pakistan, Iran, Iraq, Trung Quốc và Balan.
B-41 rất quan trọng trong bộ binh Việt, trong chiến thuật tiến công thường chỉ dùng 1-2 tổ bắn kiềm chế, còn tiểu đội B-41 sẽ bám sát chặt chẽ mũi tiến công, phát hiện mục tiêu và tiêu diệt địch trong tầm 250m.
B-41 “sát thủ” diệt tăng
Từ thập niên 80, không một xe tăng nào của Nato có thể chống được hỏa lực của B-41, kể cả các xe tăng hạng nặng. Thậm chí các loại xe tăng hiện đại ngày nay của Mỹ như M1A1, M1A2 cũng chỉ đỡ được loại đạn thường PG-7V của B-41 chứ không thể đỡ được loại đạn hạng nặng 105mm PG-7VR và PG-7LT.
Thực tế đã chứng minh, B-41 quả là loại súng diệt tăng hiệu quả nhất từ trước tới nay. Trong trận chiến Việt Nam, B-41 hầu như có thể tiêu diệt các loại tăng M-113 chính vì thế mà các xạ thủ đã từng đặt câu hỏi có nên cần dùng xe tăng nữa hay không.
Đầu đạn PG-7VL
Hay trong trận chiến tại Checknya, B-41 tiêu diệt 62 chiếc xe tăng hiện đại của Nga gồm T-72 và T-80 do bị bắn từ nóc và hai bên sườn thiết giáp.
Chiến tăng T-80
Người Mỹ cũng đã phải thay đổi quan điểm về xe tăng hiện đại không sợ B-41 nữa. Tại chiến tranh Iraq 2003, súng B-41 đã tiêu diệt 80 xe tăng các loại M1A1 và M1A 2 và xe chiến đấu bộ binh M2, M3 do bị bắn trúng thành xe, xuyên qua giáp treo chống đạn.
Chiếc tăng M-113 bị B-41 tiêu diệt trong trận Đường 9 - Nam Lào
Đến cuối tháng 9/2003, trên 50% lính Mỹ bị tiêu diệt trong thời kỳ hậu chiến và hầu hết các xe thiết giáp bị tiêu diệt sau khi Tổng thống Mỹ tuyên bố kết thúc hoạt động quân sự quy mô lớn tại Iraq (1/5/2003) là do B-41.
Đạn tên lửa B-72 (AT-3)
Trong trận chiến tại bán đảo Sinai, quân Ai Cập đã sử dụng B-41 với loại đạn tên lửa B-72 kết hợp với các vũ khí khác tiêu diệt gần như hoàn toàn binh đoàn tăng Israel (800 chiếc tăng) bắt sống được chỉ huy tăng của Israel.
B-41 cũng là một trong những mối đe dọa nguy hiểm nhất đối với trực thăng
Trong chiến tranh Việt Nam, B-41 cũng đã từng tiêu diệt được trực thăng, nhưng có rất nhiều người nghi ngờ về khả năng chống trực thăng của loại súng này.
Tuy nhiên, các vụ trực thăng bị RPG-7 tiêu diệt do quân đội Mỹ ghi lại chứng tỏ nó là một trong những mối đe dọa lớn nhất đối với loại máy bay này.
Năm 1993, tại Somali, thành tích B-41 bắn rơi trực thăng cũng đã được dựng thành phim nổi tiếng mang tên Blackhawk Down.
Trong tháng 7.2011 phiến quân Taliba cũng đã dùng RPG-7 (B-41) bắn rơi một chiếc trực thăng CH-7 làm hai người lính bị thương.
Trực thăng MH-47E Chinook
Vừa qua, hãng ITT thông báo phát triển loại laser dùng bảo vệ trực thăng chống tên lửa phòng không. Nhưng hiện thời, loại laser chỉ có thể đối phó được với các vũ khí tương đối hiện đại như tên lửa có điều khiển, chứ chưa thể tránh được loại vũ khí “cổ điển” như B-41. Hôm 6/8/2011 là một ví dụ, đơn vị Seal của hải quân Mỹ trên chiếc trực thăng MH-47E - lực lượng giết chết trùm khủng bố Osama Bin Laden đã bị súng RPG-7 hạ gục làm chết 38 binh sĩ, trong đó có 31 lính đặc nhiệm. Đây là tổn thất đơn lẻ lớn nhất của quân đội Mỹ và NATO trong 10 năm cuộc chiến Afghanistan.
Lầu Năm góc Mỹ cũng ra thông báo rằng, một chiếc trực thăng CH-47 Chinook của Lục quân Mỹ đã bị bắn rơi có lẻ bởi một quả đạn rocket không điều khiển, thô sơ, nhiều khả năng là bắn đi bằng súng chống tăng huyền thoại RPG-7.
Trực thăng CH-47 Chinook
Chính các quan chức Bộ Quốc phòng Mỹ cũng phải thừa nhận rằng loại súng "cổ" RPG-7 là một trong những vũ khí nhỏ khó đối phó nhất cùng với các vũ khí bộ binh đơn giản. Nếu một trực thăng bay đủ chậm và thấp thì đối phương hoàn toàn cơ hội ít nhất là gây hư hỏng cho nó bằng một khẩu RPG-7 hoặc một khẩu súng trường.
Tại trận chiến ở Iraq và Afghanistan, các trực thăng vận tải Mỹ thường hoạt động khi có các trực thăng tiến công AH-1 Cobra (Thủy quân lục chiến Mỹ) hoặc AH-64 Apache (Lục quân Mỹ) hộ tống. Các trực thăng này có nhiệm vụ bảo đảm các bãi đổ bộ là an toàn trước khi đổ quân xuống. Song không phải lúc nào cũng sẵn có các trực thăng vũ trang này. Chính vì vậy các trực thăng vận tải vẫn dễ dàng bị RPG-7 tiêu diệt.
Trực thăng AH-1 Cobra
Nếu dùng laser để chống các tên lửa không điều khiển như đầu đạn của B-41, thì với điều kiện là laser phải đủ mạnh để tiêu diệt tên lửa, đồng thời trọng lượng máy bay cũng phải được tăng, nguồn năng lượng cũng phải được nâng cao và các cảm biến của máy bay có thể phát hiện và bám quả đạn RPG bay tới. Tuy nhiên, sau tất cả các sự kiện xảy ra với các trực thăng các nhà khoa học quân sự quan tâm đến hệ thống phát hiện tên lửa RPG là cần thiết.
Tổng hợp Internet
8 loại tên lửa chủ lực của Việt Nam (II)
Ra đời từ kháng chiến chống Mỹ, bộ đội tên lửa Việt Nam đã có bề dày thành tích trong việc bắn rơi nhiều máy bay, bắn cháy nhiều tàu chiến của quân thù. Từ thuở sơ khai với các tên lửa Sam 1, Sam 2 không ai có thể nghĩ chúng lại làm cho kẻ thù vô cùng khiếp sợ, với bàn tay khối óc của người Việt chúng ta đã cải tạo chúng trở thành những sát thủ của pháo đài bay B52 của Mỹ.
Ngày nay khi chiến tranh đã qua hơn 30 năm, tuy rằng cuộc sống đã hòa bình nhưng với những người lính tên lửa họ vẫn luôn sẵn sàng chiến đấu, trong giai đoạn hiện nay Đảng, Nhà nước cũng như Bộ quốc phòng đã có nhiều chính sách nhằm đầu tư hiện đại hóa nhiều trang thiết bị vũ khí, khí tài quân sự cho bộ đội tên lửa.
5, Tên lửa Brahmos
Brahmos có thể được coi là vũ khí chống hạm rất hữu hiệu, vì có thể mang theo đầu đạn nặng 300kg, tầm bắn gần 300km, tốc độ gấp 3 lần âm thanh.
Theo tờ The Asian Age, số ra ngày 20/09/2011, Tập đoàn Liên doanh Ấn - Nga BrahMos Aerospace chuẩn bị bán cho Việt Nam loại tên lửa hành trình siêu âm BrahMos do tập đoàn này chế tạo.
Đây là loại tên lửa được đánh giá là loại bay nhanh nhất thế giới hiện nay, có thể được phóng đi từ tàu ngầm, tàu chiến, phi cơ hay từ dàn phóng di động trên đất liền.
Brahmos có thể được coi là vũ khí chống hạm rất hữu hiệu, vì có thể mang theo đầu đạn nặng 300kg, tầm bắn gần 300km, tốc độ gấp 3 lần âm thanh.
Đây là loại tên lửa được đánh giá là loại bay nhanh nhất thế giới hiện nay, có thể được phóng đi từ tàu ngầm, tàu chiến, phi cơ hay từ dàn phóng di động trên đất liền.
Thậm chí, Tập đoàn Brahmos đang tìm cách nâng tốc độ tên lửa này lên thành Mach 5-7, tức là bay nhanh hơn tốc độ âm thanh từ 5 đến 7 lần.
Nhiều quốc gia trên thế giới đang muốn mua loại tên lửa này ngay từ khi nó bắt đầu sản xuất vào năm 2006. Việt Nam thuộc diện “quốc gia thân thiện” cũng như là bạn hàng lâu năm của Nga nên khả năng được mua loại vũ khí này là rất cao. Hiện thời các cuộc đàm phán đang được tiến hành, và nếu thương vụ bán tên lửa Brahmos cho Việt Nam được chính phủ Ấn Độ bật đèn xanh, thì Việt Nam sẽ là nước ngoài Nga - Ấn Độ đầu tiên có loại vũ khí tối tân này
6, Tên lửa S-300
Tên lửa S-300PMU1 là hệ thống tên lửa đất đối không tầm xa do Liên bang Nga sản xuất, được đánh giá là tối tân nhất hiện nay. So sánh các tính năng với tên lửa Patriot của Mỹ thì tên lửa phòng không S-300 PMU1 đều vượt trội, như: cự ly tiêu diệt xa nhất, độ cao tiêu diệt cao nhất, vận tốc mục tiêu bị tiêu diệt lớn nhất; trọng lượng đầu đạn, diện tích che phủ bảo vệ của khí tài tên lửa phòng không S-300 PMU1 cũng lớn hơn.
Tổ hợp tên lửa S300 của Việt Nam
Cự ly phát hiện là 300 km, diệt mục tiêu cự ly gần là 5 km, cự ly xa là 150 km, độ cao 27.000 m và thấp nhất là 10 m.
Tên lửa S-300 khai hỏa
Tổ hợp tên lửa lửa phòng không S-300 PMU1 có khả năng vượt địa hình phức tạp, đường xấu, lầy lội, vượt hào rãnh có độ rộng đến 2,5 km, độ chênh cao mặt đường đến 60 cm. Số lượng mục tiêu được bám sát và bắn cùng lúc là 6 mục tiêu. Số lượng tên lửa được điều khiển cùng lúc là 12 tên lửa. Thời gian chuyển từ hành quân sang chiến đấu và ngược lại dưới 5 phút; từ trạng thái trực ban sang chiến đấu 40 giây và nhiều tính năng hiện đại khác. Giá mỗi tổ hợp tên lửa phòng không S-300 PMU1 từ 120-150 triệu USD, giá một quả tên lửa là 1 triệu USD
7, Tên lửa Scud
Scud là một serie các tên lửa đạn đạo chiến thuật được Liên bang Xô viết triển khai trong thời kỳ Chiến tranh lạnh và xuất khẩu rộng rãi tới nhiều nước khác trên thế giới. Thuật ngữ này xuất phát từ tên hiệu NATO SS-1 Scud vốn được các cơ quan tình báo phương Tây đặt cho loại tên lửa này.
Tên lửa Scud-C của Việt Nam có tầm bắn tối đa 550km, (ảnh: QĐND)
Những tên tiếng Nga của nó là R-11 (phiên bản đầu tiên) và R-300 Elbrus (những phiên bản phát triển sau này). Cái tên Scud đã được các phương tiện truyền thông và nhiều thực thể khác dùng để chỉ không riêng những tên lửa này mà cả nhiều loại tên lửa khác được phát triển tại các quốc gia khác dựa trên thiết kế của người Xô viết.
Tên lửa Scud-B tầm bắn 300km
Theo một số thông tin từ báo nước ngoài Việt Nam hiện nay đang sở hữu số lượng lớn tên lửa Scud -B, Scud-C và Scud-D. Theo đó theo thông tin từ các trang quân sự này thì Việt Nam đã phần nào sản xuất được các tên lửa loại này.
8. Tên lửa Extra
Theo tạp chí Straitimes của Singapore cho biết hiện nay Việt Nam đang thương lượng với Ixraen để mua tên lửa Extra của nước này.
Cơ quan Công nghệ Hàng không Israel (IAI) cho biết: Extra dài 3,97 m , đường kính 30 cm ,và nặng 450 kg, có tầm bắn 150 km, có khả năng mang đầu đạn nặng 125 kg. Đặc biệt, Extra có xác suất sai số vòng tròn chỉ khoảng 10 m. Đây được coi là sai số rất nhỏ nếu so với tiêu chuẩn của Mỹ (200-300 m được coi là mức sai số trung bình có thể chấp nhận được)
Cơ quan Công nghệ Hàng không Israel (IAI) cho biết: Extra dài 3,97 m , đường kính 30 cm ,và nặng 450 kg, có tầm bắn 150 km, có khả năng mang đầu đạn nặng 125 kg. Đặc biệt, Extra có xác suất sai số vòng tròn chỉ khoảng 10 m. Đây được coi là sai số rất nhỏ nếu so với tiêu chuẩn của Mỹ (200-300 m được coi là mức sai số trung bình có thể chấp nhận được).
Tên lửa đạn đạo Extra có thể được bố trí trên mặt đất hoặc trên xe chuyên dùng có khả năng cơ động cao.
Nói tóm lại với 8 loại tên lửa nêu trên, Quân đội nhân dân Việt Nam sẽ cảm thấy tự tin hơn trong việc bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ nước nhà trước các thế lực thù địch.
Ngày nay khi chiến tranh đã qua hơn 30 năm, tuy rằng cuộc sống đã hòa bình nhưng với những người lính tên lửa họ vẫn luôn sẵn sàng chiến đấu, trong giai đoạn hiện nay Đảng, Nhà nước cũng như Bộ quốc phòng đã có nhiều chính sách nhằm đầu tư hiện đại hóa nhiều trang thiết bị vũ khí, khí tài quân sự cho bộ đội tên lửa.
5, Tên lửa Brahmos
Brahmos có thể được coi là vũ khí chống hạm rất hữu hiệu, vì có thể mang theo đầu đạn nặng 300kg, tầm bắn gần 300km, tốc độ gấp 3 lần âm thanh.
Theo tờ The Asian Age, số ra ngày 20/09/2011, Tập đoàn Liên doanh Ấn - Nga BrahMos Aerospace chuẩn bị bán cho Việt Nam loại tên lửa hành trình siêu âm BrahMos do tập đoàn này chế tạo.
Đây là loại tên lửa được đánh giá là loại bay nhanh nhất thế giới hiện nay, có thể được phóng đi từ tàu ngầm, tàu chiến, phi cơ hay từ dàn phóng di động trên đất liền.
Brahmos có thể được coi là vũ khí chống hạm rất hữu hiệu, vì có thể mang theo đầu đạn nặng 300kg, tầm bắn gần 300km, tốc độ gấp 3 lần âm thanh.
Đây là loại tên lửa được đánh giá là loại bay nhanh nhất thế giới hiện nay, có thể được phóng đi từ tàu ngầm, tàu chiến, phi cơ hay từ dàn phóng di động trên đất liền.
Thậm chí, Tập đoàn Brahmos đang tìm cách nâng tốc độ tên lửa này lên thành Mach 5-7, tức là bay nhanh hơn tốc độ âm thanh từ 5 đến 7 lần.
Nhiều quốc gia trên thế giới đang muốn mua loại tên lửa này ngay từ khi nó bắt đầu sản xuất vào năm 2006. Việt Nam thuộc diện “quốc gia thân thiện” cũng như là bạn hàng lâu năm của Nga nên khả năng được mua loại vũ khí này là rất cao. Hiện thời các cuộc đàm phán đang được tiến hành, và nếu thương vụ bán tên lửa Brahmos cho Việt Nam được chính phủ Ấn Độ bật đèn xanh, thì Việt Nam sẽ là nước ngoài Nga - Ấn Độ đầu tiên có loại vũ khí tối tân này
6, Tên lửa S-300
Tên lửa S-300PMU1 là hệ thống tên lửa đất đối không tầm xa do Liên bang Nga sản xuất, được đánh giá là tối tân nhất hiện nay. So sánh các tính năng với tên lửa Patriot của Mỹ thì tên lửa phòng không S-300 PMU1 đều vượt trội, như: cự ly tiêu diệt xa nhất, độ cao tiêu diệt cao nhất, vận tốc mục tiêu bị tiêu diệt lớn nhất; trọng lượng đầu đạn, diện tích che phủ bảo vệ của khí tài tên lửa phòng không S-300 PMU1 cũng lớn hơn.
Tổ hợp tên lửa S300 của Việt Nam
Cự ly phát hiện là 300 km, diệt mục tiêu cự ly gần là 5 km, cự ly xa là 150 km, độ cao 27.000 m và thấp nhất là 10 m.
Tên lửa S-300 khai hỏa
Tổ hợp tên lửa lửa phòng không S-300 PMU1 có khả năng vượt địa hình phức tạp, đường xấu, lầy lội, vượt hào rãnh có độ rộng đến 2,5 km, độ chênh cao mặt đường đến 60 cm. Số lượng mục tiêu được bám sát và bắn cùng lúc là 6 mục tiêu. Số lượng tên lửa được điều khiển cùng lúc là 12 tên lửa. Thời gian chuyển từ hành quân sang chiến đấu và ngược lại dưới 5 phút; từ trạng thái trực ban sang chiến đấu 40 giây và nhiều tính năng hiện đại khác. Giá mỗi tổ hợp tên lửa phòng không S-300 PMU1 từ 120-150 triệu USD, giá một quả tên lửa là 1 triệu USD
7, Tên lửa Scud
Scud là một serie các tên lửa đạn đạo chiến thuật được Liên bang Xô viết triển khai trong thời kỳ Chiến tranh lạnh và xuất khẩu rộng rãi tới nhiều nước khác trên thế giới. Thuật ngữ này xuất phát từ tên hiệu NATO SS-1 Scud vốn được các cơ quan tình báo phương Tây đặt cho loại tên lửa này.
Tên lửa Scud-C của Việt Nam có tầm bắn tối đa 550km, (ảnh: QĐND)
Những tên tiếng Nga của nó là R-11 (phiên bản đầu tiên) và R-300 Elbrus (những phiên bản phát triển sau này). Cái tên Scud đã được các phương tiện truyền thông và nhiều thực thể khác dùng để chỉ không riêng những tên lửa này mà cả nhiều loại tên lửa khác được phát triển tại các quốc gia khác dựa trên thiết kế của người Xô viết.
Tên lửa Scud-B tầm bắn 300km
Theo một số thông tin từ báo nước ngoài Việt Nam hiện nay đang sở hữu số lượng lớn tên lửa Scud -B, Scud-C và Scud-D. Theo đó theo thông tin từ các trang quân sự này thì Việt Nam đã phần nào sản xuất được các tên lửa loại này.
8. Tên lửa Extra
Theo tạp chí Straitimes của Singapore cho biết hiện nay Việt Nam đang thương lượng với Ixraen để mua tên lửa Extra của nước này.
Cơ quan Công nghệ Hàng không Israel (IAI) cho biết: Extra dài 3,97 m , đường kính 30 cm ,và nặng 450 kg, có tầm bắn 150 km, có khả năng mang đầu đạn nặng 125 kg. Đặc biệt, Extra có xác suất sai số vòng tròn chỉ khoảng 10 m. Đây được coi là sai số rất nhỏ nếu so với tiêu chuẩn của Mỹ (200-300 m được coi là mức sai số trung bình có thể chấp nhận được)
Cơ quan Công nghệ Hàng không Israel (IAI) cho biết: Extra dài 3,97 m , đường kính 30 cm ,và nặng 450 kg, có tầm bắn 150 km, có khả năng mang đầu đạn nặng 125 kg. Đặc biệt, Extra có xác suất sai số vòng tròn chỉ khoảng 10 m. Đây được coi là sai số rất nhỏ nếu so với tiêu chuẩn của Mỹ (200-300 m được coi là mức sai số trung bình có thể chấp nhận được).
Tên lửa đạn đạo Extra có thể được bố trí trên mặt đất hoặc trên xe chuyên dùng có khả năng cơ động cao.
Nói tóm lại với 8 loại tên lửa nêu trên, Quân đội nhân dân Việt Nam sẽ cảm thấy tự tin hơn trong việc bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ nước nhà trước các thế lực thù địch.
Báo Trung Quốc đánh giá cao tên lửa Shaddock của Việt nam
Tên lửa Shaddock của Việt Nam là một loại tên lửa chống hạm khá mạnh và có sức công phá lớn, đặc biệt nó đạt đến tốc độ Mach 1,4 (gấp 1,4 lần tốc độ âm thanh và có khả năng chống tàu chiến hạng nặng" tờ Quân sự Tiexue cho biết.
Tổ hợp tên lửa Shaddock của Việt Nam
Theo đó thì tờ báo này cho biết: Việt Nam là một quốc gia mua khá nhiều các loại tên lửa của Nga, có thể nói đến 90% tên lửa của Việt Nam là do Nga sản xuất. Bên cạnh việc bán tên lửa cho Việt Nam, Nga còn trợ giúp Việt Nam nhiều về công nghệ để Việt Nam có thể tự sản xuất được một số loại tên lửa cho riêng mình.
Trong khi tên lửa của Nga có thể trang bị cho tàu ngầm, tàu chiến thì tên lửa Shaddock của Việt Nam chỉ có thể phóng ở bệ phóng xe tải từ đất liền nhưng với tầm bắn là khoảng 550km thì có thể nói tên lửa Shaddock của Việt Nam có khả năng kiểm soát được toàn bộ chủ quyền biển đảo trên biển Đông.
Là một quốc gia nằm trong số 32 quốc gia sở hữu tên lửa đạn đạo trên thế giới, trong giai đoạn hiện nay Việt Nam đang tự sản xuất được một số loại tên lửa chống hạm có sức mạnh đáng nể, tên lửa Shaddock là một trong số đó.
Tờ Tiexue cho biết : Hiện nay Việt Nam đã tự mình sản xuất được loại tên lửa này chiều dài tên lửa 11,7 m; nặng 4,8 tấn; đường kính 880 mm; sải cánh dài 2,6 m; tốc độ gấp 2,5 tốc độ âm thanh; tầm bắn xa nhất là 550 km
Trong khi tên lửa Shaddock do Liên Xô nghiên cứu chế tạo, dài 10 mét, nặng 4,5 tấn, có tầm bắn 460 km, tốc độ 1,4 lần vận tốc âm thanh. Mục đích để chống các hạm đội tàu sân bay tiếp cận lãnh thổ Liên Xô. Đây là loại tên lửa mà Nga chỉ bán riêng cho Việt Nam tờ báo này cho biết thêm.
Hệ thống rada của loại tên lửa này
Thêm nữa tờ Tiexue còn cho biết: hiện nay Việt Nam đã tự mình sản xuất được loại tên lửa này chiều dài tên lửa 11,7 m; nặng 4,8 tấn; đường kính 880 mm; sải cánh dài 2,6 m; tốc độ gấp 2,5 tốc độ âm thanh; tầm bắn xa nhất là 550 km. Trong khi tên lửa của Nga có thể trang bị cho tàu ngầm, tàu chiến thì tên lửa Shaddock của Việt Nam chỉ có thể phóng từ bệ phóng xe tải từ đất liền nhưng với tầm bắn là khoảng 550km thì có thể nói tên lửa Shaddock của Việt Nam có khả năng kiểm soát được toàn bộ chủ quyền biển đảo trên biển Đông.
2 chiến sĩ Hải quân Việt Nam đang làm sạch bên trong ống phóng của tên lửa Shaddock
Không biết hiện nay Việt Nam có bao nhiêu quả tên lửa loại này, nhưng đây là loại tên lửa rất mạnh được Việt Nam cải tiến dưới sự giúp đỡ của Nga, cho dù nó không được hiệu quả như nguyên bản nhưng nó sẽ là một đối thủ đáng gờm cho các loại chiến hạm hay tàu sân bay của kẻ thù, tờ Tiexue kết luận.
Bảo dưỡng các thiết bị trên xe
Một sĩ quan Hải quân Việt Nam trong xe Rada của tên lửa Shaddock
Tổ hợp tên lửa Shaddock của Việt Nam
Theo đó thì tờ báo này cho biết: Việt Nam là một quốc gia mua khá nhiều các loại tên lửa của Nga, có thể nói đến 90% tên lửa của Việt Nam là do Nga sản xuất. Bên cạnh việc bán tên lửa cho Việt Nam, Nga còn trợ giúp Việt Nam nhiều về công nghệ để Việt Nam có thể tự sản xuất được một số loại tên lửa cho riêng mình.
Trong khi tên lửa của Nga có thể trang bị cho tàu ngầm, tàu chiến thì tên lửa Shaddock của Việt Nam chỉ có thể phóng ở bệ phóng xe tải từ đất liền nhưng với tầm bắn là khoảng 550km thì có thể nói tên lửa Shaddock của Việt Nam có khả năng kiểm soát được toàn bộ chủ quyền biển đảo trên biển Đông.
Là một quốc gia nằm trong số 32 quốc gia sở hữu tên lửa đạn đạo trên thế giới, trong giai đoạn hiện nay Việt Nam đang tự sản xuất được một số loại tên lửa chống hạm có sức mạnh đáng nể, tên lửa Shaddock là một trong số đó.
Tờ Tiexue cho biết : Hiện nay Việt Nam đã tự mình sản xuất được loại tên lửa này chiều dài tên lửa 11,7 m; nặng 4,8 tấn; đường kính 880 mm; sải cánh dài 2,6 m; tốc độ gấp 2,5 tốc độ âm thanh; tầm bắn xa nhất là 550 km
Trong khi tên lửa Shaddock do Liên Xô nghiên cứu chế tạo, dài 10 mét, nặng 4,5 tấn, có tầm bắn 460 km, tốc độ 1,4 lần vận tốc âm thanh. Mục đích để chống các hạm đội tàu sân bay tiếp cận lãnh thổ Liên Xô. Đây là loại tên lửa mà Nga chỉ bán riêng cho Việt Nam tờ báo này cho biết thêm.
Hệ thống rada của loại tên lửa này
Thêm nữa tờ Tiexue còn cho biết: hiện nay Việt Nam đã tự mình sản xuất được loại tên lửa này chiều dài tên lửa 11,7 m; nặng 4,8 tấn; đường kính 880 mm; sải cánh dài 2,6 m; tốc độ gấp 2,5 tốc độ âm thanh; tầm bắn xa nhất là 550 km. Trong khi tên lửa của Nga có thể trang bị cho tàu ngầm, tàu chiến thì tên lửa Shaddock của Việt Nam chỉ có thể phóng từ bệ phóng xe tải từ đất liền nhưng với tầm bắn là khoảng 550km thì có thể nói tên lửa Shaddock của Việt Nam có khả năng kiểm soát được toàn bộ chủ quyền biển đảo trên biển Đông.
2 chiến sĩ Hải quân Việt Nam đang làm sạch bên trong ống phóng của tên lửa Shaddock
Không biết hiện nay Việt Nam có bao nhiêu quả tên lửa loại này, nhưng đây là loại tên lửa rất mạnh được Việt Nam cải tiến dưới sự giúp đỡ của Nga, cho dù nó không được hiệu quả như nguyên bản nhưng nó sẽ là một đối thủ đáng gờm cho các loại chiến hạm hay tàu sân bay của kẻ thù, tờ Tiexue kết luận.
Bảo dưỡng các thiết bị trên xe
Một sĩ quan Hải quân Việt Nam trong xe Rada của tên lửa Shaddock
Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013
Tàu HQ-505 huyền thoại
HQ-505 là một trong 3 chiếc LST chiến lợi phẩm (501,503 và 504). Tại sao phải đổi tên từ 504 sang 505 thì em không rõ nhưng các bác lưu ý hai chiếc đầu không phải đổi tên. Theo logic thì có thể đổi tên sang 502 để lấp đầy khoảng trống nhưng cuối cùng là 505 (cùng là số lẻ như 501 và 503)
Chiến hạm HQ-504 còn có tên chính thức HQ-504 Quy Nhơn. Đây là loại chiến hạm lớn dùng để chuyên chở và chiến đấu. Trong danh từ Hải Quân, chiến hạm này còn được gọi là Dương Vận Hạm - tức chiến hạm vận chuyển trên Đại Dương.
HQ-504 được bàn giao cho Hải Quân Việt Nam Cộng Hoà vào năm 1970 và vị hạm trưởng đầu tiên là Trung Tá Phan phi Phụng cùng thủy thủ đoàn VN lèo lái con tàu từ Sandiego Hoa Kỳ về Sài Gòn gia nhập vào lực lượng Hải Quân Việt Nam.
Chiến Hạm HQ-504 có chiều dài 100 mét, ngang 16 mét, được trang bị 7 khẩu đại bác 40 ly, nhiều đại bác 20 ly, vận tốc 11 hải lý/ giờ, có khả năng vận chuyển 3700 tấn với tính chiến đấu cao.
- Vào năm 1970 đến 1971, người Campuchia đã mở chiến dịch cáp-duồn giết hại hàng ngàn Việt Kiều sinh sống tại đây. Chiến Hạm HQ-504 cùng một số chiến hạm khác đã anh dũng ngược dòng sông Cửu Long, đến Nam Vang giải cứu hàng trăm ngàn đồng bào hồi hương về đất nước Việt Nam mến yêu. Sau đây là trích đoạn từ tác phẩm "Nam Vang Đi Dễ Khó Về" của Huỳnh Kim Chiến
"Tôi không nhớ rõ đó là lần thứ mấy Dương Vận Hạm Qui-Nhơn HQ 504 cập bến Nam Vang, thủ đô xứ chùa tháp trong chiến dịch "Hồi Hương Việt Kiều".
Những mâu thuẫn và xung khắc giữa Việt kiều sống trên lãnh thổ Kampuchia và người bản xứ đã không còn biện pháp kềm chế. Đầu năm 1970, người Kampuchia bắt đầu những cuộc tấn công trả thù một cách dã man vào người Việt sống chung quanh vùng Biển-Hồ và ngoại ô thành phố Nam Vang cũng như các thành phố lân cận. "Cáp-duồn", một danh từ đã đem đến sự kinh hoàng khi mọi người phải nhắc tới. Người Kampuchia đã chặt đầu và thả trôi sông nạn nhân bị họ đem ra hành quyết. Trên chuyến giang hành từ biên giới Việt-Kampuchia đến Nam Vang, tàu chúng tôi thỉnh thoảng thấy xác không đầu trôi sông đang được các giang đĩnh hộ tống vớt lên. Nhìn cảnh tượng đau đớn đó, trong lòng không khỏi bùi ngùi, xót xa. Biết bao người Việt vô tội đã phải là nạn nhân của cuộc trả thù man rợ này. (Người Kampuchia đã vịn cớ vào lịch-sử cha ông của họ bị tiền bối của chúng ta hà hiếp và xâm lấn lãnh thổ, cho nên họ vẫn tìm cách trả thù nếu có cơ hội?). Trước tai họa khủng khiếp đó, chính quyền Việt Nam Cộng Hòa đã can thiệp với chính phủ Nam Vang và cuộc hành quân Hồi Hương Việt-Kiều đã được mở ra. Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa đã được giao phó, đảm nhận vai trò nồng cốt trong chiến dịch này. Cho đến lần cập bến Nam Vang đó, hàng trăm ngàn Việt kiều đã được hồi hương qua các chuyến vận tải bằng Hải Vận Hạm, Dương Vận Hạm và ngay cả các Chiến Đấu Hạm của Hải Quân Việt Nam Cộng Hoà. Làm sao nói lên hết được cảm xúc của mình khi nhìn thấy những gương mặt rạng rỡ và những đôi mắt biết ơn từ những Việt kiều được bước lên chiến hạm để chuẩn bị cho chuyến hồi hương trở về đất tổ quê cha. Chúng tôi cảm thấy đôi chút an ủi vì đã góp phần xoa dịu nỗi đau của người cùng giống nòi, huyết thống."
- Vào những năm 1973 đến 1974, chiến hạm HQ-504 Quy Nhơn đã tích cực tham gia các chiến dịch tuần tiễu, xây dựng và bảo vệ quần đảo Trường Sa trước sự đe doạ thách đố từ Hải Quân Trung Quốc. HQ-504 vừa chiến đấu vừa xây dưng các cứ điểm quân sự vững chắc trên một số đảo Trường Sa để bảo vệ quần đảo này khỏi bị chiếm đóng từ các quốc gia lân bang bao gồm Trung Quốc, Đài Loan, Phi Luật Tân, Nam Dương và Mã Lai. Nhờ vào những cứ điểm này, sau năm 1975, Hải Quân Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa làm điểm tưạ để tiếp tục gia cố và bảo vệ vùng đất thiêng liêng tổ quốc.
- Mùa Xuân năm 1975, HQ-504 sau khi bốc binh lính và dân chúng từ cảng Đà Nẵng đến Cam Ranh, đã quay ngược lại vùng biển nóng đã nằm trong tầm kiểm soát của đối phương để cứu sống gần 3000 đồng bào (trong đó có người viết này) vì không nỡ để những sinh linh này chết dần mòn trên chiếc xà lan nổi trôi vô định.
- Vì nặng lòng với quê hương, hạm trưởng Trung Tá Nguyễn Như Phú... đã quyết định cho con tàu ở lại thay vì ra đi như những con tàu khác vào thời điểm đó . Chiến Hạm HQ-504 Quy Nhơn được sử dụng triệt để trong những năm đầu khi đất nước thống nhất. Vị Hạm Trưởng trình diện học tập và bị đưa đi cải tạo tại núi rừng miền bắc. Người viết rất mong biết được tin tức của vị thuyền trưởng đầy lòng nhân hậu này để gởi đến ông lòng tri ân cảm tạ.
- Chiến Hạm HQ-504 Quy Nhơn sau này được đổi tên thành chiến hạm Hạm Nguyên trong lực lượng Hải Quân Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa. Trong trận hải chiến với Trung Quốc tại quần đảo Trường Sa vào năm 1988, Hạm Nguyên đã bị bắn hư hại nặng và cho đến nay không nhận được thêm tin tức nào.
Đoạn thông tin về HQ-504 cứu 3000 dân tị nạn
Trận mưa đêm tạo cho buổi bình minh ngày thứ năm thêm sinh khí. Cơn khát nước được xoa dịu phần nào giúp cho thanh niên trai tráng đủ sức thủy táng thân xác yếu đuối chết đêm qua vì mưa gió, ướt lạnh. Cả xa lan không một tiếng khóc than, chỉ có những khuôn mặt đau khổ ngồi bó gối bất động. Đám tàn quân vẫn cười nói, ăn uống thoải mái trong lều chỉ huy, họ mang theo thật nhiều đồ hộp và nước uống nhưng chẳng chia sẻ cho một ai. Âm thanh từ chiếc radio vặn 24/24 chẳng còn ai trông ngóng tin tức, tình hình chiến sự. Đã mấy ngày qua, biết bao bóng dáng thương thuyền, biết bao hoả châu được bắn lên trời làm tín hiệu cầu cứu, nhưng tất cả những con tàu xa mờ ấy chẳng hề hiện rỏ. Niềm hy vọng được cứu vớt hầu như không còn, nổi vui mừng khi thấy tàu xa xa cũng biến mất. (có lẻ họ không dám tới cứu một xà lan chứa nhiều súng đạn, tàn quân mà nguy cơ bị cướp, bị ép buột có thể xảy ra như một số tàu khác).
Khoảng 2 giờ chiều, hình ảnh một chiếc tàu hướng về xà lan ngày càng hiện rõ. Một người lính dùng ống nhòm quân đội quan sát chợt la to: Tàu Hải Quân mình, chiến hạm Hải Quân Việt Nam mình. Hàng ngàn sinh linh im lìm như thây ma đang thoi thóp thở chợt bật dậy reo mừng. Nhìn chiếc chiến hạm hiện rõ nhanh chóng, ai cũng biết nó đang xả hết tốc độ chạy tới xà lan. Hàng ngàn chiếc áo, khăn, mũ được mọi người ráng dùng hết sức lực còn lại để vẫy gọi kêu cứu. Vũ khúc khẩn cầu ấy có lẻ là vũ khúc bi ai nhất, sống động nhất của loài người đang còn muốn sống.
Chiến Hạm HQ-504 tới gần đến xà lan rồi giảm tốc độ chạy vòng quanh chậm chạp quan sát. Trên bong tàu và trên các ụ súng khổng lồ, lính Hải Quân với tư thế tác chiến chỉa nòng súng lớn, súng nhỏ vào xà lan. Trong lúc mọi người đang hoang man sợ sệt không biết chiến hạm sẽ đối sử ra sao khi bao nhiêu nòng súng như muốn nhả đạn cho xà lan tan thành muôn mảnh vụn, thì loa phóng thanh mở hết công xuất vọng qua:
- Xin Đồng bào nghe rõ: Tất cả đồng bào sẽ được chúng tôi chuyển qua chiến hạm. Con nít, người già sẽ được đưa qua trước. Tất cả mọi súng đạn tuyệt đối không được mang theo. Ai bất tuân sẽ bị bắn tại chỗ. Tất cả quân nhân hiện diện trên xà lan sẽ là người sau cùng rời xà lan và có nhiệm vụ giúp đỡ mọi người dân qua chiến hạm an toàn.
Một âm thanh sung sướng vỡ oà trong tiếng cười, tiếng reo mừng, tiếng khóc hạnh phúc được cứu vớt. Bao dòng nước mắt lăn dài trên những gò má nứt nẻ khô cằn.
Do không thể nào cột xà lan vào chiến hạm sợ sự va chạm sẽ làm bể mạn thuyền trước nhấp nhô của sóng đại dương, việc đưa người qua chiến hạm được thực hiện hoàn toàn bằng tay trước sự điều hành nhịp nhàng của người sĩ quan Hải Quân. Một dàn Hải Quân đứng quanh mạn tàu, một dàn thanh niên lính tráng đứng trên khung thành lưới xà lan, chờ tiếng hô của viên sĩ quan.
- Chuẩn bị... một, hai, Nhập!
Cứ một cặp bên này đưa một người yếu đuối cho cặp lính Hải Quân bên kia kéo lên bong tàu chiến hạm theo mỗi đợt sát nhập giữa hai mạn tàu. Những người khoẻ mạnh thì được đu lưới leo lên. Một vài người xảy tay rơi xuống biển được những người lính Hải Quân quăng phao và nhảy xuống vớt lên. Nhìn cách sắp xếp khéo léo và lòng tân tụy thương người của thủy thủ đoàn Việt Nam ai cũng cảm động nghẹn ngào rơi nước mắt. Cảnh tượng hãi hùng, náo loạn, chết chóc như đợt cứu vớt lên tàu Mỹ đã không xãy ra. Đến khoảng hơn 4 tiếng đồng hồ sau, tất cả mọi người được chuyển sang chiến hạm an toàn, ngoại trừ một số đã chết chưa kịp thủy táng. Mỗi người dân được các anh lính Hải Quân ân cần múc cho tô cháo trắng. Ai cũng khen xuýt xoa chén cháo ngon tuyệt vời. Chén cháo chứa đựng chất liệu nuôi sống cơ thể lẫn chất liệu tình thương nuôi sống cuộc đời vào phút giây cấp thiết nhất. Những người kiệt sức, bịnh ốm đều được y tá và bác sĩ trên chiến hạm chăm sóc nhiệt tình. Tiểu đội cướp bóc được nhận dạng qua sự tố cáo của người dân và nhốt riêng.
Khi màn đêm buông xuống, Hạm trưởng thông báo là chiến hạm sẽ đưa tất cả mọi người đến cảng Cam Ranh và toàn thể thủy thủ đoàn sẽ nổ lực chăm sóc sức khoẻ, thực phẩm cho đến khi tàu cập bến - tại Cam Ranh sẽ có nhân viên chính phủ chuyên chở đông bào lánh nạn chiến tranh về trung tâm tạm cư. Nguyên suốt ngày sau, lính Hải Quân chia từng nhóm nhỏ đi phân phối thực phẩm. Dù cả ba bốn ngàn người, nhưng họ làm việc rất tận tụy không bỏ xót một ai. Đến khoảng 7 giờ tối chiến hạm cập bến Cam Ranh, toàn thể Thủy Thủ đoàn mặc đồng phục trắng giúp đỡ đồng bào lên cầu tàu qua bến cảng. Nhiều cô gái nhét vội lá thơ, món quà cá nhân cảm tạ ơn cứu mạng cho những chàng trai hào hoa dễ mến này. Người cậu cả chúng tôi vì có người quen ở Sài Gòn nên không muốn vào trại tạm cư tại Cam Ranh, ông khuyên mọi người trong gia đình khoan xuống bến vội để ông nói chuyện với Thủy Thủ đoàn xin cư trú tạm một đêm, mai trời sáng sẽ tìm phương tiện vào Sài Gòn. Có lẽ bạn của cậu tôi cũng là thuyền trưởng những chiến hạm tương tự, nên họ cho chúng tôi ở lại trong tàu. Lúc đó trên tàu chẳng còn một ai ngoại trừ vài gia đình. Một anh Hải Quân thấy mẹ tôi với đàn con nheo nhóc tội nghiệp, đem chúng tôi vào căn phòng nhỏ hẹp của anh rồi lấy ra một nồi cơm nguội và hủ chao cho chúng tôi ăn. Đây là miếng cơm đầu tiên trong gần 7 ngày qua nên nó ngon chi lạ. Đến bây giờ đã hơn 30 năm trôi qua, mỗi khi có ai hỏi mẹ tôi hoặc đàn con của bà là buổi cơm nào ngon nhất trong đời, mỗi chúng tôi đều khẳng định rằng đó là nồi cơm nguội ăn với chao do anh Thủy Thủ tốt bụng mời trên chiến hạm HQ-504. Anh nhìn chúng tôi ăn ngon lành, xoa đầu chúng tôi và cười giởn - đói mấy ngày mà chỉ được ăn cháo mấy bữa nay chắc thèm cơm lắm! Không biết người Hải Quân tuổi đôi mươi ấy có biết rằng nghĩa cử bình thường của anh làm chúng tôi nhớ mãi trong đời.
Khuya đêm ấy cảng quân sự Cam Ranh đầu tiên bị pháo kích, không một ai ngờ sự việc xảy ra nhanh như vậy, các phòng tuyển ngăn chận đường tiến quân của đối phương sụp đổ như gặp phải sóng thần. Đèn đuốc trên chiến hạm HQ-504 cũng như những chiến hạm khác đều tắt ngóm, nhổ neo xả tốc độ chạy ra vịnh Cam Ranh. Những con tàu này neo đậu ngoài vịnh cho đến tờ mờ sáng hôm sau, từng đoàn xà lan, ghe thuyền nhỏ chở đầy người đến và nó lại làm tiếp công việc trước đây - bốc chuyển người qua tàu. Trong số những người lánh nạn này có một số ít là những người vừa rời đêm hôm trước. Họ cho biết, phòng tuyến bảo vệ Nha Trang, Tuy Hoà đã vỡ, đại bác tầm xa của địch di chuyển gần hơn và có khả năng rót đạn vào bất cứ nơi nào từ Cam Ranh cho đến Tuy Hoà...
Chiến hạm HQ-504 với số người lánh nạn mới tiếp tục cuộc hành trình xuôi về phương nam. Nhiều người nhìn chúng tôi với cặp mắt ngạc nhiên khi thấy chúng tôi dơ dáy, bốc mùi và mặt mày nứt nẻ. Họ đâu biết những gì chúng tôi đã trải qua. Tàu chạy đến khoảng 6 giờ chiều, bổng còi tàu hụ những tiếng khẩn cấp. Chỉ trong giây phút, lính Hải Quân với nón sắt, áo chống đạn đã ngồi vào tất cả vị trí súng lớn, súng nhỏ trên bong tàu. Loa phóng thanh vang lên yêu cầu mọi người già yếu, cô nhi, phụ nữ xuống dưới hầm vì vừa phát hiện Chiến Hạm Trung Quốc đang bám đuôi. Động Cơ HQ-504 gầm rú lên và lao nhanh trong đêm. Không có một ngọn đèn nào được bật lên cho tới sáng hôm sau. Đến 3 giờ chiều, chiến hạm cập cảng quân sự Vũng Tàu. Thủy Thủ đoàn một lần nữa trong quân phục trắng tiễn đưa đồng bào lánh nạn xuống cầu tàu. Gia đình tôi như bao lần đều là người đi sau cùng vì lực tận sức cùng. Tôi lết thết bước xuống cầu tàu nhìn đoàn thủy thủ và con tàu HQ-504 một lần cuối - Cảm tạ HQ-504, cảm tạ Hạm Trưởng và Thủy Thủ đoàn đã cứu chúng tôi trong tình thế ngặt nghèo, nhất là tấm lòng nhân ái đã dành cho chúng tôi. Nhờ cách sắp xếp khôn khéo và lòng tận tụy, chiến hạm đã cứu giúp được bao người mà không xảy ra một trường hợp đáng tiếc nào. Trong lúc đó nhiều con tàu chở người từ miền Trung vào, ngay cả chiến hạm khổng lồ Pioneer của Mỹ cũng bị tàn quân cướp bóc, hảm hiếp giết hại nhiều người. Vào ngày sau chúng tôi được tin xử tử 20 tàn quân ngay tại Vũng Tàu, không biết trong đó có bao nhiêu người từ tiểu đội cướp bóc trên xà lan chúng tôi. (Để tri ân Hải Quân Việt Nam, nhất là HQ-504 và thủy thủ đoàn, tôi sẽ viết về trận đánh kiêu hùng giữa Hải Quân Việt Nam và Trung Quốc trong trận chiến quần đảo Hoàng Sa 1974, đồng thời tôi sẽ viết thêm về lịch sử HQ-504 từ ngày nó hoạt động tại Việt Nam và sau ngày thống nhất trong phụ chương khi kết thúc chương 1 này)
Trên sân cảng chúng tôi được đón tiếp nhiệt tình, từng nhóm người điạ phương tươi cười ân cần hỏi thăm và đưa từng ly nước cam, phát từng lon sữa, gạo sấy, tấm mền cho chúng tôi. Trong ban từ thiện tại bến cảng, tôi thấy những chiếc áo lam Gia Đình Phật Tử quen thuộc làm cho lòng bớt bỡ ngỡ đơn côi. Tất cả người tị nạn đều được đưa về trại tạm cư Vũng Tàu. Cậu tôi một lần nữa đứng ra xắp xếp để tất cả về Sài Gòn và được chấp thuận cho ra ngoài sân cảng đón xe. Trời lúc đó đã chạng vạng tối, cả đại gia đình đứng ven lộ Sài Gòn-Vũng Tàu. Con đường hoang vắng không một bóng xe đi ngang, chúng tôi ngồi chờ với lòng hoang mang không biết có nên trở vào sân cảng hay đêm nay sẽ ngủ ngoài đường. Khi bước qua ngưỡng cửa của đêm và ngày, một luồng đèn chiếu sáng hướng về lộ Sài Gòn, Cậu tôi ra giữa đường chấp tay lạy mong cho nó ngừng lại, và nó thật sự ngừng. Trên xe buýt không còn ghế trống đó, chúng tôi lạy lục xin bác tài cho lên xe và ngồi dưới sàn. Cuối cùng cả đại gia đình gần 20 người được lên xe, chúng tôi được biết đây là chuyến xe cuối cùng trong ngày và thật sự vô cùng may mắn cho chúng tôi, vào ngày hôm sau tuyến đường này đã bị tắt do du kích ********* từ Trảng Bàng thỉnh thoảng xuất hiện tấn công vào con đường huyết mạch khiến không hãng xe nào dám xuất hành.
Xe lao nhanh vào đêm tối, cứ khoảng 30 phút xe được chận lại từ những lô cốt ven lộ được yểm trợ với chiến xa. Những người lính Việt Nam Cộng Hoà lục xoát sơ xài và căn dặn bác tài nếu có súng nổ thì tuyệt đối tắt đèn và ráng chạy một đoạn xa rồi hãy mở đèn lại nếu không muốn xe ăn đạn. Trên xe ai cũng phập phòng lo sợ mong sao cho chóng đến Sài Gòn. Con đường xuyên tỉnh tối hù đầy cây và rừng rậm làm mọi người lo lắng (trước 75, đoạn đường này rất hoang vu và nhiều rừng mọc ven lộ chứ không nhiều nhà cửa như bây giờ). Khi đến Xa Lộ Biên Hoà, đường rộng thênh thang, đèn đuốc sáng trưng từ khu công nghiệp lớn nhất Đông Nam Á thời bấy giờ mọi người mới an tâm và tưởng mình vừa lạc vào một quốc gia khác lạ nào. Người dân tại đây hình như nhìn chiến tranh là cái gì thật xa xôi. Quán hàng ăn vẫn đầy người, đèn nê-ông lấp lánh, từng cặp tình nhân đi dạo phố, người cha thảnh thơi chở con đi ăn chè buổi tối. Đâu có ai mường tượng được rằng cơn bão lớn sắp sửa đến với hòn ngọc viễn đông này.
Chiến hạm HQ-504 còn có tên chính thức HQ-504 Quy Nhơn. Đây là loại chiến hạm lớn dùng để chuyên chở và chiến đấu. Trong danh từ Hải Quân, chiến hạm này còn được gọi là Dương Vận Hạm - tức chiến hạm vận chuyển trên Đại Dương.
HQ-504 được bàn giao cho Hải Quân Việt Nam Cộng Hoà vào năm 1970 và vị hạm trưởng đầu tiên là Trung Tá Phan phi Phụng cùng thủy thủ đoàn VN lèo lái con tàu từ Sandiego Hoa Kỳ về Sài Gòn gia nhập vào lực lượng Hải Quân Việt Nam.
Chiến Hạm HQ-504 có chiều dài 100 mét, ngang 16 mét, được trang bị 7 khẩu đại bác 40 ly, nhiều đại bác 20 ly, vận tốc 11 hải lý/ giờ, có khả năng vận chuyển 3700 tấn với tính chiến đấu cao.
- Vào năm 1970 đến 1971, người Campuchia đã mở chiến dịch cáp-duồn giết hại hàng ngàn Việt Kiều sinh sống tại đây. Chiến Hạm HQ-504 cùng một số chiến hạm khác đã anh dũng ngược dòng sông Cửu Long, đến Nam Vang giải cứu hàng trăm ngàn đồng bào hồi hương về đất nước Việt Nam mến yêu. Sau đây là trích đoạn từ tác phẩm "Nam Vang Đi Dễ Khó Về" của Huỳnh Kim Chiến
"Tôi không nhớ rõ đó là lần thứ mấy Dương Vận Hạm Qui-Nhơn HQ 504 cập bến Nam Vang, thủ đô xứ chùa tháp trong chiến dịch "Hồi Hương Việt Kiều".
Những mâu thuẫn và xung khắc giữa Việt kiều sống trên lãnh thổ Kampuchia và người bản xứ đã không còn biện pháp kềm chế. Đầu năm 1970, người Kampuchia bắt đầu những cuộc tấn công trả thù một cách dã man vào người Việt sống chung quanh vùng Biển-Hồ và ngoại ô thành phố Nam Vang cũng như các thành phố lân cận. "Cáp-duồn", một danh từ đã đem đến sự kinh hoàng khi mọi người phải nhắc tới. Người Kampuchia đã chặt đầu và thả trôi sông nạn nhân bị họ đem ra hành quyết. Trên chuyến giang hành từ biên giới Việt-Kampuchia đến Nam Vang, tàu chúng tôi thỉnh thoảng thấy xác không đầu trôi sông đang được các giang đĩnh hộ tống vớt lên. Nhìn cảnh tượng đau đớn đó, trong lòng không khỏi bùi ngùi, xót xa. Biết bao người Việt vô tội đã phải là nạn nhân của cuộc trả thù man rợ này. (Người Kampuchia đã vịn cớ vào lịch-sử cha ông của họ bị tiền bối của chúng ta hà hiếp và xâm lấn lãnh thổ, cho nên họ vẫn tìm cách trả thù nếu có cơ hội?). Trước tai họa khủng khiếp đó, chính quyền Việt Nam Cộng Hòa đã can thiệp với chính phủ Nam Vang và cuộc hành quân Hồi Hương Việt-Kiều đã được mở ra. Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa đã được giao phó, đảm nhận vai trò nồng cốt trong chiến dịch này. Cho đến lần cập bến Nam Vang đó, hàng trăm ngàn Việt kiều đã được hồi hương qua các chuyến vận tải bằng Hải Vận Hạm, Dương Vận Hạm và ngay cả các Chiến Đấu Hạm của Hải Quân Việt Nam Cộng Hoà. Làm sao nói lên hết được cảm xúc của mình khi nhìn thấy những gương mặt rạng rỡ và những đôi mắt biết ơn từ những Việt kiều được bước lên chiến hạm để chuẩn bị cho chuyến hồi hương trở về đất tổ quê cha. Chúng tôi cảm thấy đôi chút an ủi vì đã góp phần xoa dịu nỗi đau của người cùng giống nòi, huyết thống."
- Vào những năm 1973 đến 1974, chiến hạm HQ-504 Quy Nhơn đã tích cực tham gia các chiến dịch tuần tiễu, xây dựng và bảo vệ quần đảo Trường Sa trước sự đe doạ thách đố từ Hải Quân Trung Quốc. HQ-504 vừa chiến đấu vừa xây dưng các cứ điểm quân sự vững chắc trên một số đảo Trường Sa để bảo vệ quần đảo này khỏi bị chiếm đóng từ các quốc gia lân bang bao gồm Trung Quốc, Đài Loan, Phi Luật Tân, Nam Dương và Mã Lai. Nhờ vào những cứ điểm này, sau năm 1975, Hải Quân Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa làm điểm tưạ để tiếp tục gia cố và bảo vệ vùng đất thiêng liêng tổ quốc.
- Mùa Xuân năm 1975, HQ-504 sau khi bốc binh lính và dân chúng từ cảng Đà Nẵng đến Cam Ranh, đã quay ngược lại vùng biển nóng đã nằm trong tầm kiểm soát của đối phương để cứu sống gần 3000 đồng bào (trong đó có người viết này) vì không nỡ để những sinh linh này chết dần mòn trên chiếc xà lan nổi trôi vô định.
- Vì nặng lòng với quê hương, hạm trưởng Trung Tá Nguyễn Như Phú... đã quyết định cho con tàu ở lại thay vì ra đi như những con tàu khác vào thời điểm đó . Chiến Hạm HQ-504 Quy Nhơn được sử dụng triệt để trong những năm đầu khi đất nước thống nhất. Vị Hạm Trưởng trình diện học tập và bị đưa đi cải tạo tại núi rừng miền bắc. Người viết rất mong biết được tin tức của vị thuyền trưởng đầy lòng nhân hậu này để gởi đến ông lòng tri ân cảm tạ.
- Chiến Hạm HQ-504 Quy Nhơn sau này được đổi tên thành chiến hạm Hạm Nguyên trong lực lượng Hải Quân Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa. Trong trận hải chiến với Trung Quốc tại quần đảo Trường Sa vào năm 1988, Hạm Nguyên đã bị bắn hư hại nặng và cho đến nay không nhận được thêm tin tức nào.
Đoạn thông tin về HQ-504 cứu 3000 dân tị nạn
Trận mưa đêm tạo cho buổi bình minh ngày thứ năm thêm sinh khí. Cơn khát nước được xoa dịu phần nào giúp cho thanh niên trai tráng đủ sức thủy táng thân xác yếu đuối chết đêm qua vì mưa gió, ướt lạnh. Cả xa lan không một tiếng khóc than, chỉ có những khuôn mặt đau khổ ngồi bó gối bất động. Đám tàn quân vẫn cười nói, ăn uống thoải mái trong lều chỉ huy, họ mang theo thật nhiều đồ hộp và nước uống nhưng chẳng chia sẻ cho một ai. Âm thanh từ chiếc radio vặn 24/24 chẳng còn ai trông ngóng tin tức, tình hình chiến sự. Đã mấy ngày qua, biết bao bóng dáng thương thuyền, biết bao hoả châu được bắn lên trời làm tín hiệu cầu cứu, nhưng tất cả những con tàu xa mờ ấy chẳng hề hiện rỏ. Niềm hy vọng được cứu vớt hầu như không còn, nổi vui mừng khi thấy tàu xa xa cũng biến mất. (có lẻ họ không dám tới cứu một xà lan chứa nhiều súng đạn, tàn quân mà nguy cơ bị cướp, bị ép buột có thể xảy ra như một số tàu khác).
Khoảng 2 giờ chiều, hình ảnh một chiếc tàu hướng về xà lan ngày càng hiện rõ. Một người lính dùng ống nhòm quân đội quan sát chợt la to: Tàu Hải Quân mình, chiến hạm Hải Quân Việt Nam mình. Hàng ngàn sinh linh im lìm như thây ma đang thoi thóp thở chợt bật dậy reo mừng. Nhìn chiếc chiến hạm hiện rõ nhanh chóng, ai cũng biết nó đang xả hết tốc độ chạy tới xà lan. Hàng ngàn chiếc áo, khăn, mũ được mọi người ráng dùng hết sức lực còn lại để vẫy gọi kêu cứu. Vũ khúc khẩn cầu ấy có lẻ là vũ khúc bi ai nhất, sống động nhất của loài người đang còn muốn sống.
Chiến Hạm HQ-504 tới gần đến xà lan rồi giảm tốc độ chạy vòng quanh chậm chạp quan sát. Trên bong tàu và trên các ụ súng khổng lồ, lính Hải Quân với tư thế tác chiến chỉa nòng súng lớn, súng nhỏ vào xà lan. Trong lúc mọi người đang hoang man sợ sệt không biết chiến hạm sẽ đối sử ra sao khi bao nhiêu nòng súng như muốn nhả đạn cho xà lan tan thành muôn mảnh vụn, thì loa phóng thanh mở hết công xuất vọng qua:
- Xin Đồng bào nghe rõ: Tất cả đồng bào sẽ được chúng tôi chuyển qua chiến hạm. Con nít, người già sẽ được đưa qua trước. Tất cả mọi súng đạn tuyệt đối không được mang theo. Ai bất tuân sẽ bị bắn tại chỗ. Tất cả quân nhân hiện diện trên xà lan sẽ là người sau cùng rời xà lan và có nhiệm vụ giúp đỡ mọi người dân qua chiến hạm an toàn.
Một âm thanh sung sướng vỡ oà trong tiếng cười, tiếng reo mừng, tiếng khóc hạnh phúc được cứu vớt. Bao dòng nước mắt lăn dài trên những gò má nứt nẻ khô cằn.
Do không thể nào cột xà lan vào chiến hạm sợ sự va chạm sẽ làm bể mạn thuyền trước nhấp nhô của sóng đại dương, việc đưa người qua chiến hạm được thực hiện hoàn toàn bằng tay trước sự điều hành nhịp nhàng của người sĩ quan Hải Quân. Một dàn Hải Quân đứng quanh mạn tàu, một dàn thanh niên lính tráng đứng trên khung thành lưới xà lan, chờ tiếng hô của viên sĩ quan.
- Chuẩn bị... một, hai, Nhập!
Cứ một cặp bên này đưa một người yếu đuối cho cặp lính Hải Quân bên kia kéo lên bong tàu chiến hạm theo mỗi đợt sát nhập giữa hai mạn tàu. Những người khoẻ mạnh thì được đu lưới leo lên. Một vài người xảy tay rơi xuống biển được những người lính Hải Quân quăng phao và nhảy xuống vớt lên. Nhìn cách sắp xếp khéo léo và lòng tân tụy thương người của thủy thủ đoàn Việt Nam ai cũng cảm động nghẹn ngào rơi nước mắt. Cảnh tượng hãi hùng, náo loạn, chết chóc như đợt cứu vớt lên tàu Mỹ đã không xãy ra. Đến khoảng hơn 4 tiếng đồng hồ sau, tất cả mọi người được chuyển sang chiến hạm an toàn, ngoại trừ một số đã chết chưa kịp thủy táng. Mỗi người dân được các anh lính Hải Quân ân cần múc cho tô cháo trắng. Ai cũng khen xuýt xoa chén cháo ngon tuyệt vời. Chén cháo chứa đựng chất liệu nuôi sống cơ thể lẫn chất liệu tình thương nuôi sống cuộc đời vào phút giây cấp thiết nhất. Những người kiệt sức, bịnh ốm đều được y tá và bác sĩ trên chiến hạm chăm sóc nhiệt tình. Tiểu đội cướp bóc được nhận dạng qua sự tố cáo của người dân và nhốt riêng.
Khi màn đêm buông xuống, Hạm trưởng thông báo là chiến hạm sẽ đưa tất cả mọi người đến cảng Cam Ranh và toàn thể thủy thủ đoàn sẽ nổ lực chăm sóc sức khoẻ, thực phẩm cho đến khi tàu cập bến - tại Cam Ranh sẽ có nhân viên chính phủ chuyên chở đông bào lánh nạn chiến tranh về trung tâm tạm cư. Nguyên suốt ngày sau, lính Hải Quân chia từng nhóm nhỏ đi phân phối thực phẩm. Dù cả ba bốn ngàn người, nhưng họ làm việc rất tận tụy không bỏ xót một ai. Đến khoảng 7 giờ tối chiến hạm cập bến Cam Ranh, toàn thể Thủy Thủ đoàn mặc đồng phục trắng giúp đỡ đồng bào lên cầu tàu qua bến cảng. Nhiều cô gái nhét vội lá thơ, món quà cá nhân cảm tạ ơn cứu mạng cho những chàng trai hào hoa dễ mến này. Người cậu cả chúng tôi vì có người quen ở Sài Gòn nên không muốn vào trại tạm cư tại Cam Ranh, ông khuyên mọi người trong gia đình khoan xuống bến vội để ông nói chuyện với Thủy Thủ đoàn xin cư trú tạm một đêm, mai trời sáng sẽ tìm phương tiện vào Sài Gòn. Có lẽ bạn của cậu tôi cũng là thuyền trưởng những chiến hạm tương tự, nên họ cho chúng tôi ở lại trong tàu. Lúc đó trên tàu chẳng còn một ai ngoại trừ vài gia đình. Một anh Hải Quân thấy mẹ tôi với đàn con nheo nhóc tội nghiệp, đem chúng tôi vào căn phòng nhỏ hẹp của anh rồi lấy ra một nồi cơm nguội và hủ chao cho chúng tôi ăn. Đây là miếng cơm đầu tiên trong gần 7 ngày qua nên nó ngon chi lạ. Đến bây giờ đã hơn 30 năm trôi qua, mỗi khi có ai hỏi mẹ tôi hoặc đàn con của bà là buổi cơm nào ngon nhất trong đời, mỗi chúng tôi đều khẳng định rằng đó là nồi cơm nguội ăn với chao do anh Thủy Thủ tốt bụng mời trên chiến hạm HQ-504. Anh nhìn chúng tôi ăn ngon lành, xoa đầu chúng tôi và cười giởn - đói mấy ngày mà chỉ được ăn cháo mấy bữa nay chắc thèm cơm lắm! Không biết người Hải Quân tuổi đôi mươi ấy có biết rằng nghĩa cử bình thường của anh làm chúng tôi nhớ mãi trong đời.
Khuya đêm ấy cảng quân sự Cam Ranh đầu tiên bị pháo kích, không một ai ngờ sự việc xảy ra nhanh như vậy, các phòng tuyển ngăn chận đường tiến quân của đối phương sụp đổ như gặp phải sóng thần. Đèn đuốc trên chiến hạm HQ-504 cũng như những chiến hạm khác đều tắt ngóm, nhổ neo xả tốc độ chạy ra vịnh Cam Ranh. Những con tàu này neo đậu ngoài vịnh cho đến tờ mờ sáng hôm sau, từng đoàn xà lan, ghe thuyền nhỏ chở đầy người đến và nó lại làm tiếp công việc trước đây - bốc chuyển người qua tàu. Trong số những người lánh nạn này có một số ít là những người vừa rời đêm hôm trước. Họ cho biết, phòng tuyến bảo vệ Nha Trang, Tuy Hoà đã vỡ, đại bác tầm xa của địch di chuyển gần hơn và có khả năng rót đạn vào bất cứ nơi nào từ Cam Ranh cho đến Tuy Hoà...
Chiến hạm HQ-504 với số người lánh nạn mới tiếp tục cuộc hành trình xuôi về phương nam. Nhiều người nhìn chúng tôi với cặp mắt ngạc nhiên khi thấy chúng tôi dơ dáy, bốc mùi và mặt mày nứt nẻ. Họ đâu biết những gì chúng tôi đã trải qua. Tàu chạy đến khoảng 6 giờ chiều, bổng còi tàu hụ những tiếng khẩn cấp. Chỉ trong giây phút, lính Hải Quân với nón sắt, áo chống đạn đã ngồi vào tất cả vị trí súng lớn, súng nhỏ trên bong tàu. Loa phóng thanh vang lên yêu cầu mọi người già yếu, cô nhi, phụ nữ xuống dưới hầm vì vừa phát hiện Chiến Hạm Trung Quốc đang bám đuôi. Động Cơ HQ-504 gầm rú lên và lao nhanh trong đêm. Không có một ngọn đèn nào được bật lên cho tới sáng hôm sau. Đến 3 giờ chiều, chiến hạm cập cảng quân sự Vũng Tàu. Thủy Thủ đoàn một lần nữa trong quân phục trắng tiễn đưa đồng bào lánh nạn xuống cầu tàu. Gia đình tôi như bao lần đều là người đi sau cùng vì lực tận sức cùng. Tôi lết thết bước xuống cầu tàu nhìn đoàn thủy thủ và con tàu HQ-504 một lần cuối - Cảm tạ HQ-504, cảm tạ Hạm Trưởng và Thủy Thủ đoàn đã cứu chúng tôi trong tình thế ngặt nghèo, nhất là tấm lòng nhân ái đã dành cho chúng tôi. Nhờ cách sắp xếp khôn khéo và lòng tận tụy, chiến hạm đã cứu giúp được bao người mà không xảy ra một trường hợp đáng tiếc nào. Trong lúc đó nhiều con tàu chở người từ miền Trung vào, ngay cả chiến hạm khổng lồ Pioneer của Mỹ cũng bị tàn quân cướp bóc, hảm hiếp giết hại nhiều người. Vào ngày sau chúng tôi được tin xử tử 20 tàn quân ngay tại Vũng Tàu, không biết trong đó có bao nhiêu người từ tiểu đội cướp bóc trên xà lan chúng tôi. (Để tri ân Hải Quân Việt Nam, nhất là HQ-504 và thủy thủ đoàn, tôi sẽ viết về trận đánh kiêu hùng giữa Hải Quân Việt Nam và Trung Quốc trong trận chiến quần đảo Hoàng Sa 1974, đồng thời tôi sẽ viết thêm về lịch sử HQ-504 từ ngày nó hoạt động tại Việt Nam và sau ngày thống nhất trong phụ chương khi kết thúc chương 1 này)
Trên sân cảng chúng tôi được đón tiếp nhiệt tình, từng nhóm người điạ phương tươi cười ân cần hỏi thăm và đưa từng ly nước cam, phát từng lon sữa, gạo sấy, tấm mền cho chúng tôi. Trong ban từ thiện tại bến cảng, tôi thấy những chiếc áo lam Gia Đình Phật Tử quen thuộc làm cho lòng bớt bỡ ngỡ đơn côi. Tất cả người tị nạn đều được đưa về trại tạm cư Vũng Tàu. Cậu tôi một lần nữa đứng ra xắp xếp để tất cả về Sài Gòn và được chấp thuận cho ra ngoài sân cảng đón xe. Trời lúc đó đã chạng vạng tối, cả đại gia đình đứng ven lộ Sài Gòn-Vũng Tàu. Con đường hoang vắng không một bóng xe đi ngang, chúng tôi ngồi chờ với lòng hoang mang không biết có nên trở vào sân cảng hay đêm nay sẽ ngủ ngoài đường. Khi bước qua ngưỡng cửa của đêm và ngày, một luồng đèn chiếu sáng hướng về lộ Sài Gòn, Cậu tôi ra giữa đường chấp tay lạy mong cho nó ngừng lại, và nó thật sự ngừng. Trên xe buýt không còn ghế trống đó, chúng tôi lạy lục xin bác tài cho lên xe và ngồi dưới sàn. Cuối cùng cả đại gia đình gần 20 người được lên xe, chúng tôi được biết đây là chuyến xe cuối cùng trong ngày và thật sự vô cùng may mắn cho chúng tôi, vào ngày hôm sau tuyến đường này đã bị tắt do du kích ********* từ Trảng Bàng thỉnh thoảng xuất hiện tấn công vào con đường huyết mạch khiến không hãng xe nào dám xuất hành.
Xe lao nhanh vào đêm tối, cứ khoảng 30 phút xe được chận lại từ những lô cốt ven lộ được yểm trợ với chiến xa. Những người lính Việt Nam Cộng Hoà lục xoát sơ xài và căn dặn bác tài nếu có súng nổ thì tuyệt đối tắt đèn và ráng chạy một đoạn xa rồi hãy mở đèn lại nếu không muốn xe ăn đạn. Trên xe ai cũng phập phòng lo sợ mong sao cho chóng đến Sài Gòn. Con đường xuyên tỉnh tối hù đầy cây và rừng rậm làm mọi người lo lắng (trước 75, đoạn đường này rất hoang vu và nhiều rừng mọc ven lộ chứ không nhiều nhà cửa như bây giờ). Khi đến Xa Lộ Biên Hoà, đường rộng thênh thang, đèn đuốc sáng trưng từ khu công nghiệp lớn nhất Đông Nam Á thời bấy giờ mọi người mới an tâm và tưởng mình vừa lạc vào một quốc gia khác lạ nào. Người dân tại đây hình như nhìn chiến tranh là cái gì thật xa xôi. Quán hàng ăn vẫn đầy người, đèn nê-ông lấp lánh, từng cặp tình nhân đi dạo phố, người cha thảnh thơi chở con đi ăn chè buổi tối. Đâu có ai mường tượng được rằng cơn bão lớn sắp sửa đến với hòn ngọc viễn đông này.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
DBS M05479
Quang Cao