Bên cạnh những cô bạn gái dễ thương, tôi còn may mắn hơn khi có được tới 3 “boys” bạn thân. Đặc biệt trong số đó là “hắn”.
Một tên con trai gầy nhòm, cao lênh khênh, tính tình thì như 1 đứa trẻ con nghịch ngợm, suy nghĩ chẳng thấy nhớn gì vậy mà là tên bạn thân của tôi.
Vì sao tôi với hắn chơi thân, nghĩ đến câu hỏi này thì cả tôi và hắn đều cười ^^, cứ chơi rồi thân thế thôi.
5 năm, không phải quá dài mà cũng chẳng quá ngắn, tôi với hắn vẫn cùng bước đi trong cuộc sống. Mỗi đưa theo đuổi một con đường mà mình lựa chọn, mỗi đứa 1 phương trời sống và làm việc, không được gặp nhau tíu tít ngồi chém gió nữa, thỉnh thoảng hắn về nhà rồi ghé qua thủ đô thăm tôi.
Nhớ cái năm thứ 3 đại học, hắn thích nhỏ bạn thân của cả 2 đứa, từ xí hổ đến ngại ngùng, từ những cái quan tâm trẻ con, từ cái suy nghĩ đơn giản về “thích” và “yêu” của hắn khiến tôi thấy rất … hài . Đấy, tên bạn thân tôi biết yêu rồi đấy J
Cũng vào cái năm thứ 3 đấy, tôi khóc, tôi buồn , tôi thấy mất hết niềm tin vì “7 love”, hắn – cái tên chả biết tí ti kinh nghiệm gì về yêu đương cũng tìm cách an ủi, động viên. Nhưng chỉ 1 câu nói đơn giản của hắn cũng khiến tôi cười: “vai tao nè, dựa vào mà khóc đi, khóc chán thì cười lên nhá”…
Tôi thích nhất là được hắn dẫn ra cái góc sông Hồng, cùng nhau nghịch nước và ngắm hoàng hôn phủ xuống một màu quyến rũ. Lúc đó thấy sao tâm hồn bình yên và dễ chịu. Tôi cười hạnh phúc và thầm cảm ơn tên bạn trẻ con của mình!
Nhớ, sao thấy nhớ nhiều điều về cái tình bạn mà ai nhìn vào cũng tưởng là tình yêu của 2 đứa, 1 thứ tình cảm ngây thơ, trong sáng giữa “boy and girl”.
Hiện giờ mỗi đứa một nơi, xa nhau về khoảng cách, nhưng vẫn ôm cái điện thoại rồi kêu gào than vãn khi buồn khi vui, hay khoe nhau khi có cái gì đó mơi mới, lúc mình rung rinh 1 anh chàng đẹp rai nào đó,….
Đứa này buồn thì ngay lập tức đứa kia nhận được SMS với cái mặt méo xẹo “m ơi, buồn L”. Và câu trả lời nhanh chóng được chuyển đến với nội dung ngắn gọn “sao, kể xem nào?”.
Hay chỉ những sự quan tâm, những câu chuyện rất đời thường: “m ơi t ốm rồi.hix” ; “ngắm trăng m ơi”; “lũ về, t đi bắt cá m ạ”; “hôm nay phượt à, đi chưa”; “đến đâu rồi, hà tĩnh mưa, buồn”…
Đôi khi cũng là những lời trách móc nhẹ nhàng: “m bị dở à, nghĩ linh tinh thế?” ; “dở, lấy sách đọc đi”; “cafe mình buồn chết, m hâm lắm”; “rượu với chè, về ngủ đi.”; "đi chơi là khoe t - gato với m, ghét :( "….
Tất cả, tất cả những câu chuyện ngắn gọn được gửi đến và đi với những tiếng tít tít của cái điện thoại. Đơn giản thế thôi nhưng làm cho tình bạn của 2 đứa gần hơn rất nhiều so với cái khoảng cách địa lý xa vời kia.
Có ai đó sẽ nghĩ tôi khác biệt khi con gái thường nhắn tin với người yêu hoặc bạn thân (là con gái) còn tôi thì cứ tít tít với hắn – tên bạn thân ^^
"Cám ơn m rất nhiều vì lúc nào cũng ở bên cạnh tao Ilvllr shin"
Còn bạn, cứ thử có 1 tên bạn thân là con trai xem – thú vị lắm đấy.
Theo Guu