Nghe biển khóc em vội tìm về với biển.
Tựa vào vai nhau cùng xoa dịu những cơn đau.
Gió cũng ghé qua thăm hỏi một đôi câu
Và sóng cứ ầm ì lời vỗ về, chia sớt.
Ngày còn bên anh biển xanh như câu hát
Môi hôn vụng về dịu mát mãi những ngày thơ
Cát trắng, chiều vàng dìu nhau những lối mơ
Giờ đây em bơ vơ... thương dã tràng đếm hạt.
Tình ấy còn không, anh lưu lạc phương nào?
Thuở yêu ngọt ngào như bọt sóng đã phôi pha
Người đã xa, cánh buồm yêu mờ vết dấu
Sao con sóng tình còn vỗ mãi một âm quen?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét