Phải vậy thôi! Duyên đã hết rồi...
- Chị đi siêu thị muộn thế ạ
Cô quay lại, là chị dọn dẹp văn phòng, chị khác quá so với khi mặc bộ đồng phục của nhân viên vệ sinh.
- Vâng, em ngồi trên phòng xem mãi tivi chán quá.
Chị tên là Huyền, Cô thấy cũng chững chạc nên gọi là chị chứ không biết tuổi. Huyền cũng vì lịch sự mà gọi Cô là chị, xưng em. Huyền đang đi với một cậu nhóc 2, 3 tuổi gì đó vắt vẻo ngồi trên chiếc xe đẩy.
- Chào Cô đi con.
Cô tiện tay với lấy túi thach hoa quả quay sang hỏi " Cháu thích cái này không?", Huyền có vẻ ngượng ngùng từ chối sự thân mật hơi đột ngột của một người khác hẳn mình.
Cô hiểu nên tự chọ mấy thứ nữa trẻ con thường thích cho vào giỏ rồi đi song song với hai mẹ con nói chuyện xã giao. Dù sao thì ở thành phố lạ này Cô cũng không có bạn, mà có lẽ còn khoảng 2, 3 tuần nữa Cô mới xong công việc ở đây để về nhà.
- Công ty có tuyển nhân viên tạp vụ không chị. - Huyền rụt rè hỏi.