Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

CÓ YÊU THƯƠNG XIN ĐỪNG ĐỂ ĐÓ !

Chị và nó cách nhau 4 tuổi . Ừ , đọc tới đây khi cũng biết tỏng là chả thể xảy ra cái quái gì hơn mức chị em giữa chị và nó . Nó chỉ là ( theo kiểu mỗi người vẫn nghĩ ở đứa con trai tuổi nó ) một thằng nhóc còn chị lại là cô sinh viên năm cuối. Mỗi người chạy theo cái guồng quay cuộc sống khác nhau vậy đấy mà có những lúc chị nghĩ nó là nơi ấm áp và bình yên nhất trong cuộc đời mình .
CÓ YÊU THƯƠNG XIN ĐỪNG ĐỂ ĐÓ

Chị trọ cách nhà nó hai căn và chỉ tình cờ quen nhau trên Facebook . Nhận xét về vụ này nó bảo là " Duyên tiền định " .Ngày rãnh rỗi nó hú chị đi uống nước ăn vặt linh tinh chỉ như kiểu thằng ở lâu năm từ nhỏ dắt con nhỏ mới nhập tịch vào khu phố . Chị vô tư , thích rong chơi và tự nhiên như con nít còn nó thì lại cụ non hay lo nghĩ , hai đứa sáp vô ấy vậy mà lại hợp .
Nhớ trong mấy lần trò chuyện linh tinh chị thở dài bảo nó :
-Chị chia tay người yêu cũ vì ổng ghen. chị đi học ca đêm mà suốt ngày ổng gọi điện thoại cả chục cuộc . thăm dò hỏi c đi đâu . làm mất cả tự do .
Nó nghe , Rồi bằng một giọng điệu "người lớn" nhất có thể nó trình bày
-E thấy đàn ông người ta thường yêu mà không có niềm tin vào người phụ nữ của mình . Không có niềm tin trong tình yêu khác gì ngồi trên chiếc xe không xăng . ừ thì hai đứa có thể cùng ngồi lên đó nhưng chả bao giờ đi xa được
Chị cóc đầu nó bảo " Cụ non vừa thôi ông tướng "
Nó quẹt mũi cười hì hì
- Yên tâm nếu lỡ mình có ngồi chung xe mà hết xăng thì hai mình sẽ cùng nhau đẩy bộ tới hết quảng đường hen ?
- Này ! mày đang tán chị đấy à !?
- Gion xíu cho vui nhà vui cửa _ ___! . Thôi chuyển chủ đề ...
Ý chị chắc đơn giản là tâm sự nó nghe . Nhưng nó lại suy nghĩ nhiều rồi đâm ra kết luận hùng hồn " Chắc đang răn mình đừng có như ông kia =.= "

LÀM CHỒNG TỚ MỘT NGÀY THÔI, CẬU NHÉ!

-Cậu làm chồng của tớ nhé. Chỉ một ngày thôi.

-Hở, này cậu có tính hài hước từ bao giờ đấy? Tớ không rảnh để đùa với cậu.

-Tớ không đùa đâu, cho tớ thoát cảnh F.A một ngày thôi mà, xin cậu đấy. Còn mấy ngày nữa là hết đời học sinh mà tớ thì chưa có mảnh tình vắt đôi nào cả. Cậu giúp tớ đi mà! Nhá, nhá! _ Nó dùng chiêu này biết chắc sẽ làm cậu mủi lòng. Cậu không phải là thằng bạn thân của nó nhưng hai đứa lại khá quen thuộc nhau suốt 12 năm trời.
LÀM CHỒNG TỚ MỘT NGÀY THÔI, CẬU NHÉ

-Trời ạ, lý do gì kì vậy. Sao không tìm ai khác mà lại tìm tớ chứ

-Nhưng cậu lại là người học chung với tớ suốt 12 năm học, vì thế tớ mới chọn cậu. Đồng ý đi mà! Híc híc…

Lại là độc chiêu nước mắt, tất nhiên nó biết Toàn rất sợ nước mắt con gái nên chỉ vờ khóc thôi. Chắc chắn nó làm rất giống thật nên cậu mới lúng ta lúng túng thế kia chứ.

-Ơ, đừng khóc mà, cậu đừng khóc nữa. Được rồi, chỉ một ngày thôi đấy.

Cậu méo mặt , gượng gạo đồng ý.

-Ôkê. Thế nhé. Chủ nhật này cậu sẽ là chồng của tớ. Bái bai cưng, tớ về nhé!

Nói xong, nó tung tăng bỏ về, mặc cậu ta ở lại lẩm bẩm gì đó. Hôm nay trời trong xanh,gió man mát, nói chung là rất đẹp, có một cô nàng hí ha hí hửng chạy nhảy trên đường và một chàng trai đứng như trời chồng, gãi đầu gãi tai.

16 cuộc gọi nhỡ…và cái chết của người vợ...

7 năm qua, chưa một đêm nào anh ngủ ngon giấc. Cứ nhắm mắt lại là từng chi tiết lại hiện lên trong đầu anh, rõ mồn một. Anh như thể đã sống lại đêm đó, rất nhiều lần, nhưng anh chẳng thể làm gì để thay đổi mọi việc, anh không thể làm vợ mình sống lại. Mỗi ngày qua đi là một ngày lương tâm anh bị dằn vặt, cắn rứt. Anh mắc kẹt trong nỗi đau của quá khứ mà không sao thoát ra được.

16 cuộc gọi nhỡ…và cái chết của người vợ...

Thỉnh thoảng anh lại lấy ảnh chị ra ngắm nhìn, anh ngắm chị nhiều tới nỗi bức ảnh bạc cả màu. Trong ảnh, chị vẫn cười thật tươi, thật hiền từ. Rồi anh lại tự hỏi: “Ở trên trời, chị vui hay buồn? Chị có tha thứ cho anh không?” Nhưng anh thì không thể tha thứ cho mình. Từ ngày chị mất, anh không hề thay đổi bất cứ một vật dụng gì trong nhà, bởi mỗi đồ vật đều nhắc anh nhớ tới chị, như thể chị vẫn còn đâu đây. Và như thể, những ngày hạnh phúc của anh chị dường như vẫn còn rất mới.

THỎA THUẬN TRƯỚC KHI MÌNH CƯỚI NHAU

Em có 10 “thỏa thuận” trước khi quyết định dọn đồ sang ở với anh và mình trở thành vợ chồng.

THỎA THUẬN TRƯỚC KHI MÌNH CƯỚI NHAU

1. Em là vợ anh. A, B, C, D và những cô gái khác thì không phải.
2. Việc nhà là việc chung, dĩ nhiên em sẽ là người chịu trách nhiệm chính. Nhưng anh cần hiểu trách nhiệm đó không chỉ thuộc về em, và quan trọng là anh làm cùng em, em sẽ rất vui.
3. Em không thường nhõng nhẽo, nũng nịu, nhưng không có nghĩa là anh quên mất em có quyền làm vậy.
4. Anh có thể đi đâu cũng được, bạn bè bù khú, bia bọt bét nhè. Miễn là, anh báo cho em biết trước khi đi và chính xác giờ về. Và cứ vậy, đúng giờ thì anh về. Lo lắng thì cũng sẽ thành sốt ruột. Sốt ruột nhiều sẽ nóng trong người. Mà em thì không muốn đón anh bằng cái mặt hầm hầm hoặc không thèm nói một lời.
5. Trong các bữa nhậu, tuyệt đối không được nói gì về những chủ đề liên quan đến “vợ tao thế này, vợ mày thế nào“. Và khi nói về em với người khác, từ “nó” để ám chỉ em là từ em cảm thấy không vui.
6. Khi em bực bội, càu nhàu hãy cười hì hì với em. Nếu mình cãi nhau, hãy nhường em ba câu. Vì em nóng nảy và hay la lối. Em sẽ cố gắng sửa. Khi chưa sửa được, em nhờ anh.
7. Mọi chuyện trong nhà, hãy hỏi em và anh là người quyết định. Em vui vì được chia sẻ cùng anh.
8. Anh không cần phải cố gắng miễn cưỡng tặng quà để làm cho em vui, dù em thích quà. Nếu anh thấy vui và thấy việc làm em vui, chăm sóc em bằng mấy thứ nho nhỏ như… quà thì anh cứ làm (nghe vô lý nhỉ?).
9. Chồng em là người sẽ ở cạnh em suốt cả những ngày sau này. Em muốn được tự hào vì có anh làm chồng. Hãy cho em có cơ hội để tự hào về điều đó.
10. Luôn nhớ rằng, lý do để chúng ta trở thành vợ chồng là tình yêu mỗi ngày một nhiều hơn giữa anh và em. Nó đủ lớn và sẽ ngày càng lớn hơn để tụi mình là một gia đình bền chặt về mãi sau này. Hãy gìn giữ nó cùng em.

(Có thể) là vợ anh, Em
------
Gửi Em,

Đây là 10 điều anh muốn:

1. Anh là chồng em.

2 đến 9. Em thích gì cứ điền vào.

10. Trong bất cứ tình huống nào xảy ra sau này, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, hãy luôn nhớ điều số 1.

Chắc chắn là chồng của em,

THÓI QUEN HẠNH PHÚC

Chị lấy anh được 10 năm, có với nhau được 2 mụn con xinh xắn thì phát hiện anh ngoại tình.
Ngày nhìn thấy anh khoát tay cô thư kí thân mật đăng kí một phòng ở resort nơi họ đi công tác cũng là ngày chị ngất lịm…

THÓI QUEN HẠNH PHÚC

Anh phát hiện chị đang dần thay đổi. Chị mặc váy – trang phục mà chị từ bỏ sau khi sinh con, chị hay trang điểm và mái tóc đen mượt từng được anh yêu thích không buông tay được thay bằng mái tóc xoăn phồng và nhuộm màu bắt mắt…
Chị thay đổi. Điện thoại chị luôn có tin nhắn và có người liên lạc, khóe mắt chị đong đầy nụ cười sau khi cúp điện thoại vào mỗi tối thứ 3 và ra khỏi nhà cả ngày vào thứ 4.
Chị vẫn chuẩn bị cho anh những bộ vest thẳng thớm cùng cốc sữa mỗi sáng trước khi đi làm, nhưng anh không thể ngửi mùi thơm từ người chị bằng việc chị cố nhón chân thắt chiếc cà vạt vào cổ áo anh.
Chị vẫn nhận tiền của anh hàng tháng nhưng không còn việc cố kiểm soát nó.
Chị gọi điện cho anh hằng ngày nhưng không nhắc anh trở về ăn tối với 3 mẹ con, thậm chí không còn mâm cơm nguội tanh để chờ anh về rồi hâm nóng sau những lần chờ đợi mệt mỏi.
Chị không còn thắc mắc với anh về những mối quan hệ mà anh đang có và không nhắc anh về ngoại với chị vào dịp lễ hay đưa con đi chơi vào ngày cuối tuần.
Chị vẫn dịu dàng chăm sóc anh nhưng bằng những lí do dễ thương chị từ chối anh chạm vào mình.

Một thời gian đầu, anh hạnh phúc vì sự tự do của mình, thỏa mãn việc “thèm phở chán cơm” của một gã đàn ông thành đạt trong cuộc sống; nhưng càng về sau anh càng phát điên với sự tự do đó.
Anh phát hiện chị đẹp hơn cả lúc vừa mới yêu hay cả lúc hai người vừa kết hôn, sự quyến rũ trong nụ cười và tự tin nơi đáy mắt, sự dịu dàng đến lạnh nhạt đủ khiến anh phát điên khi vô tình trông thấy chị cười với gã trai độc thân ở nhà đối diện.
Đừng nói đến cô thư kí, sự hờ hững của chị còn hấp dẫn hơn bất kì cô người mẫu nào trên tạp chí playboy.
Rồi một ngày đẹp trời anh nhớ ra vợ mình chỉ 32 tuổi, chị không còn vẻ đẹp thanh xuân mơn mởn mà mặn mà đến khó cưỡng.
Anh theo chị vào một ngày thứ 4 vì tò mò để rồi bàng hoàng khi phát hiện chị ăn mặc thật đẹp chỉ để đến … bệnh viện và 1 mình đối mặt với căn bệnh ung thư máu.
Những ngày cuối cùng anh chăm sóc chị trong bệnh viện, anh hỏi chị muốn ăn gì, câu trả lời thật nhẹ: “cháo vịt”.
Anh gỡ từng miếng xương cho vào tô cháo của chị mà nghẹn ngào, cả 10 năm lấy nhau chị hiểu anh đến từng milimet, còn anh đến thứ chị thích ăn nhất cũng không biết.
Soạn đồ mang vào trong viện cho chị, anh tìm thấy cuốn nhật kí nơi đáy tủ. Anh cầm lọn tóc đen của chị giấu trong cuốn nhật kí được viết từ 10 năm trước mà bật khóc như một đứa trẻ. Hóa ra lúc anh hạnh phúc đến phát điên cũng là lúc chị đau khổ đến tột cùng.
Chị rời khỏi anh vào một ngày nắng thật đẹp trong một tư thế xinh đẹp và nụ cười còn treo nơi khóe miệng, cười như người hạnh phúc nhất thế gian…
Đàn ông thường bàng quan với hạnh phúc ngay bên cạnh mình để tìm những thứ mới lạ xung quanh, họ hưởng thụ nó như một thói quen để rồi chênh chao khi một ngày bỗng dưng mất nó.
Đàn ông không vợ và phải nuôi con giống như con tàu lạc giữa đại dương sóng gió khi mất đi người thuyền trưởng, vất vả và kiệt cùng.
DBS M05479
Quang Cao