Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Cách làm quen với bạn trai

Có rất nhiều cách để bạn gái có thể mở lời với chàng trai mình thích thay vì bỏ đi trong luyến tiếc. Đã bao giờ bạn vô tình bắt gặp một anh chàng dễ thương trong một quán cà phê hay trên đường đi mà lại không dám tiến đến nói chuyện mặc dù trong lòng rất muốn? Nếu có thì bạn nên chấm dứt tình trạng này ngay lập tức bởi vì rất có thể bạn đang bỏ lỡ những cơ hội quý giá đấy. Chẳng có lí do gì để bạn không chủ động làm quen trước nếu như bạn cảm thấy thật sự thích và ấn tượng với chàng trai đó. Hãy thử áp dụng một trong những chiêu đơn giản dưới đây, bạn sẽ có thể 'câu' được trai lạ:


Lợi dụng sức mạnh của ánh mắt và nụ cười - Tỉ lệ thành công: 60%

Có thể bạn sẽ không cần phải làm gì nhiều nếu như bạn là một cô gái có khả năng sử dụng một cách chính xác và hiệu quả ngôn ngữ cơ thể. Hãy cố gắng bắt lấy ánh mắt của chàng và nhìn sâu trong vòng 3 giây trước khi quay mặt đi cùng với một nụ cười thật duyên, nếu có thể bạn hãy tỏ ra hơi ngượng ngùng và đỏ mặt một chút. Nếu lần đầu tiên không thành công, bạn có thể áp dụng “chiêu” này thêm một hoặc hai lần nữa.

Hỏi giờ - Tỉ lệ thành công: 50%

Chiêu này tuy hơi cũ kỹ nhưng cũng vẫn không kém phần hiệu quả đâu đấy. Bạn hãy quan sát thật kỹ nhé, nếu thấy chàng đeo đồng hồ trên tay, còn chần chừ gì nữa mà không tiến lại làm quen bằng cách hỏi giờ nhỉ. Biết đâu sau đó chàng lại chủ động bắt chuyện với bạn trước thì sao. Ngay cả trong trường hợp điều nay mắn này không xảy ra thì sau khi hỏi giờ xong, bạn có thể cám ơn chàng và đưa ra một vài lời khen ngợi chiếc đồng hồ chàng đang đeo trên tay. Tuy nhiên, để không bị “hớ”, bạn nên giấu nhẹm chiếc điện thoại di động đi nhé.

Nói chuyện về âm nhạc - Tỉ lệ thành công: 60%

Hãy áp dụng chiêu này nếu như bạn “tia” được chàng khi đang ngồi trong một quán cà phê hay một quán bar và thưởng thức những giai điệu du dương. Bạn có thể bắt đầu câu chuyện bằng cách hỏi chàng về tên bài hát cũng như ca sĩ thể hiện, chẳng hạn như “Bài hát này hay thật, anh có biết tên của nó là gì không?”. Trong trường hợp bạn và chàng vô tình đứng hoặc ngồi cạnh nhau (trên ô tô, xe bus…) và chàng đang mở nhạc, bạn có thể hát theo, sau đó dùng ánh mắt và nụ cười để giao tiếp. Đừng quên nói với chàng rằng bạn rất thích bài hát này.

Hỏi đường - Tỉ lệ thành công: 70%

Có một thực tế là nam giới rất thích được chỉ đường cho người khác (nhất là khi người cần giúp đỡ lại là một cô gái). Vì thế, nếu gặp một chàng trai trên phố mà bạn cảm thấy bị hút hồn ngay từ cái nhìn đầu tiên, hãy lấy hết can đảm tiến lại gần anh ta và giả vờ hỏi thăm đường. Đừng nên hỏi thăm những địa chỉ quá xa nơi bạn đang đứng, bạn có thể hỏi về một con đường hay một quán cà phê nào gần đó, rất có thể chàng sẽ đưa bạn đến tận nơi. Như vậy là cơ hội đang đến với bạn rất gần rồi đấy.

Làm quen ở trạm xe buýt - Tỉ lệ thành công: 40%

Sở dĩ tỉ lệ thành công của việc làm này thấp như vậy là vì rất khó để chàng có thể nhận ra tâm ý thật của bạn. Ở trạm xe buýt, mọi người hỏi nhau về lịch trình của các chuyến xe làm việc hết sức bình thường. Do đó, lúc này đòi hỏi bạn phải vận dụng khéo léo ngôn ngữ cơ thể như ánh mắt, nụ cười…Sau khi được chàng giúp đỡ, bạn có thể cảm ơn và giới thiệu đôi chút về bản thân mình chẳng hạn như bạn ít đi xe buýt nên không nắm được lịch trình của các chuyến xe...


Bàn luận về món ăn hoặc đồ uống - Tỉ lệ thành công: 80%

Đây là một tình huống khác có thể diễn ra tại một quán cà phê, quán bar hay một nhà hàng. Hãy giả vờ như đây là lần đầu tiên bạn đến đây (nếu trước đó bạn có đến một đôi lần), rồi hỏi chàng thứ đồ uống, đồ ăn nào ngon nhất ở đây hoặc đưa ra một vài comment về món ăn của chàng ví dụ như trông nó rất hấp dẫn chẳng hạn Chủ đề ẩm thực rất dễ nói chuyện, vì thế cuộc hội thoại của hai bạn cũng sẽ tiến triển rất tốt đẹp.

Hỏi về cuốn sách/ truyện chàng đang đọc - Tỉ lệ thành công: 90%

Nếu chàng trai bạn nhắm tới đang đọc hoặc cầm một cuốn sách trên tay, hãy mạnh dạn tiến lại gần một chút và hỏi chàng về cuốn sách đó, tuy nhiên, bạn tuyệt đối không nên hỏi về nội dung vì nội dung là cái rất khó để giải thích, do đó vô hình chung bạn có thể làm phiền chàng. Nếu đó là cuốn sách bạn đã từng đọc qua hay của một tác giả bạn rất yêu thích thì câu chuyện sẽ diễn biến vô cùng thú vị. Ngược lại, nếu cuốn sách đó hoàn toàn mới toanh với bạn thì cũng có rất nhiều thứ để bạn có thể bàn luận xung quanh chủ đề sách, truyện, và đó chính là lí do vì sao tỉ lệ thành công của tình huống này lại cao đến thế.

Theo Toilam.com

Thông tin về việc TQ mua đĩa nhằm cấy vào thức ăn

Dù với mục đích gì thì việc mua đĩa cũng nhằm mục đích xấu để tấn công phá hoại kinh tế Việt Nam như các vụ việc thu mua móng trâu, ốc bươu, rễ cây hồi trước đây - theo nhân định của các chuyên gia Theo các nghiên cứu của VN thì đĩa không thể sống và sinh trưởng trong môi trường axit của dạ dày con người được thế nên việc cấy đĩa vào thức ăn là rất khó khăn thường người chỉ dù thịt xoay để nuôi đĩa.



Ta cần nghiên cứu về đĩa trước nhé!
Đỉa là một nhóm sinh vật sống dưới nước thuộc ngành giun đốt (Annelida) có thân mềm và nhầy phù hợp với việc bơi lội trong nước. Thức ăn của đỉa là máu các loại động vật có xương sống như người... Miệng đỉa có giác hút để châm vào con mồi và hút máu. Đỉa tiết ra chất chống đông máu nên vết chích sẽ bị chảy máu liên tục. Đỉa có nhiều loài khác nhau, có loài sống ở cạn, có loài sống ở nước ngọt. Tuổi đời của đĩa kéo dài nhiều năm nhưng phát triển rất chậm từ ấu trùng đến trưởng thành phải mất 2-3 năm.
 Đĩa có thể sống trong cơ thể con người ở các nội tạng như hệ hô hấp, bộ phận sinh dục và lỗ tai hay lỗ mũi. Khi đã vào cơ quan con người đĩa gây nguy hiểm bởi các vết cắt hút máu chảy liên tục do dịch đĩa tiết ra có thể gây tới tử vong nếu không phát hiện sớm.



Quay lại vấn đề chính các chuyên gia Việt Nam cho rằng việc cấy trứng đĩa vào thức ăn và khó khả thi, nếu có trứng đĩa vào dạ cũng bị thải ra ngoài, nếu muốn phát triển trứng phải đi ngược lên hệ hô hấp hay vào hệ sinh dục (điều này là không thể). Việc này cần có bằng chứng xác mình rõ ràng mới được kết luận để tránh gây hoan mang trong dư luận. (Bây h thì bớt hoan mang rồi nhé :D)

 Nói đi thì cũng nói lại là không ai phủ nhận khả năng chữa bệnh loài sinh vật này nhưng không ai dám chắc điều gì sẽ xảy ra, mọi thức điều có thể thế nên ta nên hạn chế dùng thực phẩm từ TQ.Vừa rồi mình có dịp lên Tây Nguyên ở đây phát triển rất mạnh và điều đặc biệt là họ rất sợ hàng TQ, ở siêu thị các sản phẩn TQ đưa vào hết hạn thì đưa ra, vào quán mà uống cafe với mấy hạt xí muội hay ô mai thì họ không đời nào đụng vào, dù thế nào phòng bệnh vẫn hơn chữa bệnh.

Tổng hợp từ Internet




Thứ Năm, 23 tháng 8, 2012

2 tiếng BUZZ !!!! trong nước mắt ~ Offline mãi mãi

Long vùi đầu vào máy vi tính , mặc kệ tất cả , vẫn cứ chơi mịt mài không ngừng nghỉ , không chat , không ăn , không ngủ . Ngày nào cũng như ngày nào , hôm nay lại khác so với những đêm onl khác , đang hăng say bỗng chợt 1 tiếng BUZZ!!! Làm Long phân tâm và khó chịu , Vờ như không thấy và tiếp tục chơi tiếp .... Đột nhiên BUZZ!!! Lần nữa , cái tiếng BUZZ làm Long bực đến độ gõ bàn phím mà như đập mạnh xuống ....
2 tiếng buzz bỏ mặc sự chờ đợi của Long thêm 1 tiếng BUZZ!!! Nữa để có cơ hội chửi rủa 1 người không quen biết
nhiều lần rồi cũng thành thối quen ,vào lúc nữa đêm yên tỉnh , cứ 2 tiếng buzz rồi lại im , đêm nào cũng vậy , với 1 cái nick lạ "nguoiquaduongA" . Nói 1 cách chính xác hơn là nó muốn để Long chú ý và tò mò với cái nick của nó
Và cứ mỗi đúng vào lúc 10h30 thì lại nghe 2 tiếng BuZZ!!! Như phá vỡ cái không gian yên tỉnh , phá vỡ đi cuộc sống vô vị của Long . Cứ như thế ...1 tuần ... 2 tuần ....
Đến tuần thứ 3 .... Long chợt add nick , nó có vẻ mừng vui vì kế hoạch thành công …
-Này cậu rảnh không , sao cứ Buzz hoài thế , muốn gì thì nói đi , đừng quấy rầy khi mình đang game
-Ừh thì rảnh , rảnh mới buzz cậu đấy , đê cậu tò mò thôi
-Thế thì kế hoạch cậu thành công rồi đó ... mà sao cậu lại có nick mình ?
-Àh bạn mình cho thôi , mình tò mò đấy mà , thế làm wen không đc sao ?
-Àh ừh , thế thì cứ nói từ ngày đâu đi , việc gì phải vòng vo ?
-mình ngại ...
-Cậu là trai hay gái mà việc gì phải ngại
*Im lặng*
-L:Này cậu kia đâu rồi , ngủ rồi àh , sớm thế?
Tình cờ lại nối tiếp tình cờ ,Bất ngờ Long nhận ra đc mình đã biết cảm giác chờ đợi , bất giác lại thích tiếng buzz , bỏ qua những suy nghỉ , Long tiếp tục game ...
Chợt 1 tiếng Buzz ... Long bất ngờ vì giờ này mới 9h30 , không ....không phải kẻ qua đường kia , mặc nhiên mà chơi tiếp vậy ... Chợt buzz!!! Lần này Long vội thoát game và ra ngoài chat
Sự thất vọng hiện rất rõ trên khuôn mặt long khi thấy cái nick là không phải nguoiquaduong lạ kia , và L trả lời trong trậm rải , chán … rồi vào game tiếp
Tít tắc , tít tắc .... 10h30 rồi , sao vẫn yên tỉnh thế , sao vẫn nghe tiếng gió thổi , vẫn nghe tiếng đồng hồ chạy , thỉnh thoảng lại nghe 1 vài tiếng xe ... mà thiếu đi 2 tiếng buzz ngọt ngào ...
Có lẽ Long không khỏi tò mò , không biết người buzz!!! Mình là ai ? chẳng biết là trai hay gái hoặc … 1 ai đó phá phách yahoo mình ...
10h45 rồi , vẫn chưa có 1 động tĩnh , vẫn yêm lặng đến đáng sợ , chắc là người đó ngủ rồi hoặc là đã bỏ cuộc rồi ...
BuZZ!!! Buzz!!! Long vội chạy đến máy tính , đến độ làm đổ cả ly nước mà vẫn không hay ... vẫn câu mở đầu là "Hi"
-L:này sao hôm nay trễ vậy , sao không phải là 10h30 mà là 10h45
-Ừh thì...
-L : bận hử ? hay mệt mỏi ? hay chán nản? –Long hỏi tới tấp mà chẳng hiểu vì cái gì Long lại như vậy ?
- sao hôm nay cậu nói nhiều thế , không còn tiết kiễm lời nói như mấy hôm trước àh ? Àh tớ không việc gì đâu , để xem cậu có đợi không thôi ?
-Ặc ặc ,mà có thể cho mình biết cậu là ai ? trai hay gái ? hay... ? và mấy tuổi thế
-Mình tên Mẫn , La Mẫn Mẫn – 18t = cậu , học cạnh lớp cậu thôi !! 12a2
-Ủa vậy là con trai hay con gái – Long hỏi 1 cách ngờ ngệt , ngu ngốc ,
-Là con gái , tên Mẫn sao là con trai đc ??? K -M cười thầm
-Ặc ặc , cho mình xin lỗi nghen vì câu hỏi khá là vô duyên ^^!
-Còn cậu , cậu không tự giới thiệu về mình đi
-Àh tên Long , Tô Vĩ Long , người hoa , 12a3 ,18t luôn ^^!
Nick M bỗng tối , L thắc mắc : người gì ma ngộ quá , out rồi mà vẫn không nói 1 tiếng
...
Sau ngày hôm đó , cứ độ khoảng 10h30 ... BUZZ!!! BUZZ!!! Để báo hiệu cho câu chào hỏi , và cứ thế từng chút , từng chút cả 2 lại thích nhau...
...
VÀ mổi buổi sáng cũng vậy , công việc đầu tiên mà M làm là vào yahoo để BUZZ!!! Gọi Long dậy với dòng tin "dậy thôi , đi học rồi kìa "
họ băt đầu hẹn hò như 1 đôi , có lẽ vẫn chưa thổ lộ với nhau , nhưng cũng nhiều sự tình cờ để biết , họ là của nhau...
VÀ câu chuyện của họ diễn ra rất tự nhiên , tự nhiên đến mức ngọt ngào như chao từng ngọt ngào đến thế
Thế rồi cả 2 cùng nhau hẹn gặp mặt , và có lẽ cái ấn tượng đầu tiên của Mẫn là bị leo cây , ngồi đợi cả 2h , trống rỗng , khắc khoản , thất vọng
Mưa , và cũng chẳng thể nào thấy rõ , mưa ướt vai M hay nước mắt M , ra về với sự thất vọng , M nằm bật xuống dường , có lẽ đã khóc , đã mệt mỏi và thiếp đi hồi nào không hay ...
...
Hôm nay đi học , Long vắng , M lo lắng sẽ có chuyện gì không may , M lại đưa ra cái lí do , chắc long bệnh hay bận chuyện gì đó không đến đc , và định hẹn lại 1 cuộc hẹn sau , 1 kỷ niệm mà 2 đứa cùng mong xây dựng
10h30 ... BUZZ!!! BUZZ!!! Nick Long vẫn sáng , cái status vẫn y như hồi nào "Đang game đừng làm phiền…, nhưng không trả lời 1 câu , BUZZ!!! BUZZ!!! 2 lần nữa vẩn Im lặng .
Nó lại lo lắng , lại hụt hẫng , lại thấp thỏm sợ chuyện chẳng may , Bỏ mặc những suy nghĩ đó , M lại đưa ra những lý do khách quan để tự an ủi mình và M đi ngủ...
Ngày thứ 2 đi học , Cái bàn cuối , dãy 3 vẫn trống chỗ , M gọi điện thì không liên lạc đc ...
Chợt số L lại gọi đến M , M vui mừng và hỏi "Làm gì nghỉ học thế , cậu bệnh , hay bận chuyện gì , hay là nghỉ học rồi , sao hôm chủ nhật cậu không đến ?
1 tiếng lạ của 1 người trả lời :"Xin lỗi tối không phải là chủ nhân của điện thoại , Nhưng có phải cô là bạn của cậu này không ? nếu phải thì hãy mau đến bệnh viện nhận diện và làm thủ tục cho chúng tôi , Cậu ta bị tai nạn xe và mất sau 2 ngày sao đó , điện thoại cậu ta bị hư màn hình , chúng tôi chỉ có thể thấy rõ số của cô nhất"
...
M bàng hoàng :" Cái gì đang diễn ra vậy , cái quái gì thế , ai đang đùa vậy " Nhưng rõ ràng số đó là số của Long
Lại 1 lần nữa M xụp đổ hoàn toàn , M chạy vội ra trường mà mặc kệ giáo viên , mặc kệ giám thị để đến bệnh viện...
M không tin vào tai mình nữa , M cứ nghĩ là đang mơ , tự tát vào mặt mình và nói :"Tỉnh lại đi , mày suốt ngày cứ mơ mộng , Long không sao đâu , chắc ai đó quậy phá thôi "-M nói trong nước mắt
M cũng báo tin cho ba mẹ Long , khi họ vừa vào đến bệnh viện , nhận diện xác thì mẹ Long ngất đi ...
M thì đứng lặng người , không gian xung quanh M bỗng tối xầm lại , M không tin vào mắt mình nữa , khi người nằm ở đó là Long ...
M tự trách :" Tại mình , tại mình gấp gáp , tại mình hẹn Long đi chơi , nếu như tìm hiểu thêm 1 thời gian nữa thì Long sẽ không như vậy , mọi chuyện là lỗi của mình , đáng lẽ người nắm đó là mình chứ không phải là Long , mình đã hại long rồi "
Chợt chú cảnh xác đưa cho M 1 hộp quà vẫn còn nguyên vẹn , mở ra thì là 1 cái đồng hồ rất đẹp , rất trẻ con , và đồng hồ lại dừng ở 10h30 và có 2 tiếng BUZZ ,thì ra là Long đặc làm , và chú cảnh xác nói
-Cậu trai này vì món quà nên mới xảy ra tai nạn , lúc món quà rớt xuống đường cậu ta chạy lại nhặt không để cho xe cán lên ,nhưng cậu ta không đủ nhanh để tránh chiếc xe tải , cậu ta vẫn ai ngờ xe tải đâm tới và ... "
Lúc này trên mặt M đã xuất hiện từng dòng nước mắt , nó có vẽ rất cay M nói thầm :"Long ơi sao cậu khờ thế , mất cái này thì làm cái khác , không có quà cũng đâu có sao đâu cậu , cậu có mặt là tớ vui rồi mà ... !!!
Mẫn lại dường Long và nói tiếp " Tỉnh lại đi , tỉnh lại để tặng quà cho tớ này , việc gì cậu phải nhờ người khác chứ , tỉnh lại đi , CẬu và tớ chưa xây 1 kỷ niệm gì cho nhau mà , cậu lại bỏ cuộc rồi " Nước mắt dần rơi nhiều hơn , và M đã thiếp đi có lẽ vì mệt mỏi ...
Về đến nhà , M lại ngồi vào cái máy tính quen thuộc , nhưng lần này M không BUZZ để đánh thức Long nữa , vì Long đang ngủ say mà , Long đang có 1 giấc ngủ nhẹ nhàng
....
Tối đến , có lẽ cũng dần thành quán tính , M lại tiềm nick Long mà BUZZ!!! Mà quên đi cái hiện tại , M BUZZ!!! 4 cái như thay thế Long để tự an ủi mình , BUZZ! Lần 4 , rồi lại 4 lần nữa ...
....
Gạt nước mắt , M nhìn lại những cái mess sau những cuộc trò truyện cùng Long mà M lưu lại , miệng cười nhẹ , và nghĩ , đêm nay tớ không ngủ , đêm nay tớ sẽ thức trắng để nhớ về cậu , có lẽ đêm nay là 1 đêm khá dài , dài hơn so với mọi đêm ,đêm nay là 3 đêm rồi cậu àh...
đêm này rất dài , rất dài để chỉ chờ 2 tiếng Buzz của cậu , và có lẽ đêm nay cũng là đêm cuối tớ thức trắng để chờ cậu , biết làm thế cậu sẽ không vui và lo lắng , nhưng từ nay tớ se bỏ cái thối quen truy cập internet này , vì nó không còn ý nghĩa gì với tớ nữa ...
Đêm nay dài quá , yên tĩnh quá , 1 đêm dài và 1 ngày khá buồn với cái nghĩa của nó , M chạnh lòng lại khóc nữa , lại tự hỏi " Liệu mình có thể tiếp tục đi tiếp không ? liệu mình có đủ sức mạnh để vượt qua không ? Liệu có phải , hạnh phúc nào cũng sẽ như chiếc đu quay ? đi hết 1 vòng rồi cũng đến hồi kết thúc không ? M lại ngủ quên đi 1 lần nữa
BUZZ!!! BUZZ!!! 2 tiếng phá vỡ sự im lặng, đủ để đánh thức M , 10h45 rồi , có phải mình đang mơ không ? đó là nick long mà , mình lại mơ rồi , M vội BUZZ lại và hỏi nhiều thứ , nhưng vẫn im lặng , vẩn không trả lời , M bắt đầu tò mò và có chút hy vọng , và gọi qua ba của Long và hỏi
Nhưng thì ra đó chỉ 1 trương trình tự động mà Long đã tự cài... tia hy vọng thoáng đã vụt tắt chợt nick LOng tối lại và có lẽ nó cũng biết Nick long sẽ chẳng bao giờ sáng lại mặc kệ sự chờ đợi của nó ... và nó tự nhũ "Tớ sẽ không quên cậu , vì ta đã từng yêu nhau"

2 tiếng BUZZ!!! trong nước mắt ! Offline mãi mãi...2 tiếng BUZZ!!! trong nước mắt ! Offline mãi mãi...

Xin lỗi, anh chỉ là thằng bán bánh giò

Ngày thứ 1

_ Chị ơi, cho tôi 1 bịch bánh trán...

_ Dạ, có ngay!

_ Đừng cho khô....đừng cho trứng...chỉ bánh trán không thôi!

Ngày thứ 2

_ Chị ơi, cho tôi 1 bịch bánh trán...

_ Dạ,không khô.không trứng,bánh trán không thôi, đúng không anh

_ Dạ, ừh...oh..ừm

Ngày thứ 3

_ Chị ơi...

_ Dạ, bánh trán của anh đây

_ Ơ....dạ.....sao nhanh vậy

_ Hì, em làm sẵn cho anh mà, em biết thế nào anh cũng ghé, hì hì....

_ ........cám ơn chị...

_ Anh này, đừng gọi em bằng chị nữa, em mới 19 tuổi thôi, chắc là nhỏ hơn anh rồi, đúng không?

_Ừh, ùm, tôi 21....

_ Hì, vậy 2 đứa mình gọi nhau là anh em nha, anh không được từ chối đó!!

_ Tôi...tôi...

_ Tôi cái gì? Grừ ư ư ư

_ Ừh, ừh anh biết rồi

Ngày thứ 4, vẫn thế.... vẫn 1 bịch bánh trán không khô.....không trứng

Ngày thứ 5, nó đi ngang qua nhỏ, nhưng không dừng lại, nhỏ trông thấy, gọi với theo

_Anh ơi!

Nó vẫn chạy

_ Anh gì ơi

Chắc nó không nghe....

_ Anh không dừng lại là em giận đó......( nhỏ hét to)

Kétttt tiếng phanh xe, nhỏ chạy tới nó.

_ Anh sao vậy, không thích ăn bánh trán của em nữa à?

_ Anh...anh

_ Nói mau!!!! ( nhỏ chống nạnh.....mắt nổ lửa)

_ Anh xin lỗi, hôm nay anh định ăn bánh giò ….trừ cơm ….

_ Cái gì ? vậy mọi hôm là anh ăn bánh trán trừ cơm đó hả ( nhỏ trợn mắt ngạc nhiên )

Nó gật đầu nhẹ nhàng … thì ra là vậy .. nó không lấy trứng … không lấy khô là để đuợc thêm phần bánh trán !!!

_Xem nào , hôm nay thúng bánh giò của anh còn nhiều thật …. Haiz … thôi đuợc rồi anh đợi em 1 xíu , không đựoc bỏ đi đó … hứ .

Chốc lát sau nhỏ quay lại với 1 bịch bánh trán trên tay , đặt vào giỏ xe nó .

_Đây ,của anh đây, giữ lấy đi .

nó ấp úng

_ nhưng …. Anh ….

_ Anh yên tâm đi … em không cho không anh đâu ! em trao đổi với anh đó .

Nói rồi nhỏ lấy trong thúng ra 1 cái bánh giò đi thẳng về chổ bán bánh trán của mình , nó ngoái nhìn theo nhỏ , nhìn rất lâu … về tới nhà , nó đặt lưng xuống nền , nó suy nghĩ về nhỏ , sao nhỏ tốt với nó vậy , nó chỉ là 1 thằng bán bánh giò thôi mà ??? và rồi nó lại nghĩ khác , chắc nhỏ không tốt với nó đâu , tại nhỏ củng lấy của nó 1 cái bánh giò mà ….. chắc nhỏ thèm bánh giò thôi … nó mở bịch bánh trán hôm nay nhỏ đưa cho nó , hôm nay bịch bánh trán to thật , có cả trứng , cả khô … bịch bánh trán ngày thứ 5 ngon thật !!!

Vẩn cứ thế , vẩn là nhửng cuộc gặp mổi tối , vẩn là những bịch bánh trán do chính tay nhỏ làm , và chưa 1 lần trong suốt 1 tháng qua nó bỏ lở món bánh trán đặc sản của nhỏ .

_ Anh nè , hôm nay anh bán tốt không .

_ ừh , anh bán củng đuợc .

_ hì , anh nè , anh giử cái này đi xíu về nhà rồi hãy mỡ nó ra .

Nhỏ đưa cho nhó 1 cái hộp đuợc gói kỷ càng . Nó tò mò lắm trên suốt đọan đuờng nó cứ mong về tới nhà thật nhanh để mở cái hộp đó ra … và dĩ nhiên cái điều nó mong muốn đã đuợc thực hiện . Nó trố mắ nhìn , trong hộp là 1 cái nón kết màu đen , rất đẹp , đi kèm với 1 tờ giấy " anh nè , 1 tháng rồi kể từ ngày anh và em quen nhau , vậy mà em vẩn chưa biết tên anh là gì , không biết nhà anh ở đâu , gia đình anh như thế nào ? .. anh đừng hiểu lầm những cậu hỏi của em nhé , em chỉ muốn biết thôi … và em hy vọng ngày mai em được thấy anh đội chiếc nón của em tặng … à mà em tên Vy , tên đẹp đó nha …. Hihi " . Nó cầm chiếc nón lên mân mê , lần đầu tiên trong đời nó đuợc 1 người tặng quà , nó đuợc 1 người hỏi thăm , nó đuợc 1 người quan tâm và lần đầu tiên trong đời nó đuợc quyền nghĩ về 1 người , đựoc quyền nhớ về 1 người … điều mà nó chưa bao giờ nghỉ tới .

Ngày hôm sau , nó vẩn ghé gặp nhỏ , vẩn như mọi ngày , vẩn là 1 bịch bánh trán không trứng , không khô , theo ý nó . Hôm nay nhỏ bới tóc cao lên lộ rỏ cả 1 không mặt trắng ngần , trông nhỏ thật đẹp, rất đẹp , chưa bao giờ nó nhìn nhỏ lâu và kỷ như thế , hôm nay nó cho phép mình đuợc cái quyền ngắm nghía nhỏ …

_ Anh kia …

Nó giật mình

_ nhìn gì thế ?

_ Anh … Anh …

_ Hôm qua có đọc lá thư của em không ?

_ có ….

_ Vậy sao không thấy anh làm theo ? nón của em đâu ? ( nhỏ chống nạnh … mặt nhăn nhó )

Nó rút vội chiếc nón từ trong cái cặp đeo phía trước , nó tháo cái nón đang đội trên đầu và đặt chiếc của nhỏ lên ngay ngắn .

_ Anh sao thế , sao giờ mới đội ???

_ Anh sợ nó dơ … anh sợ nó mau củ …

_ Grưuuuuu …. Anh ngốc thế … từ ngày mai … ngay khi bắt đầu đi làm anh phải đội nó lên nghe không ?

_ ừh òh .. anh biết rồi , còn cái này là của em đây , anh về nhé !

Nó đặt lại trên bàn 1 tờ giấy , nhỏ biết đó là câu trả lời của nó giành cho nhỏ , nhỏ lật vội ra ,sau khi nó đã đi khuất : " Anh tên Nam , anh ở miền tây , lên đây ở trọ từ năm 14 tuổi rồi , anh ở chung với 1 thằng bạn ở khu Bàu Cát , Tân Bình . ba mẹ anh mất trong 1 trận lủ cách đây 7 năm rồi , giờ anh chỉ còn 1 mình , anh cám ơn về cái nón , nó đẹp lắm …" . Nhỏ đọc xong , như có vết gợn trong lòng nhỏ , nhỏ cảm thông cho hoàn cảnh nó ….

Nó và nhỏ vẩn thế , vẩn là những quan tâm , chia sẻ . Đối vói nó và nhỏ khoảng thời gian mà 2 đứa gặp nhau là khoảng thời gian quý nhất trong ngày của nó và nhỏ . Nhỏ vẩn đợi nó nơi gốc đường quen nơi nhỏ ngồi bán , dù có những đêm nó về rất trể , nó vẩn thế vẩn chạy nhanh về mổi khi xong việc , nó tranh thủ từng giây từng phút . Đêm nay , đêm thứ 50 , đêm mà bầu trời trút xuống mặt đất cơn mưa nặng hạt , nó vẩn hì hục đạp chiếc xe lạch cạch , nó vẩn đang gồng mình hết sức để chống lại những cơn gió ngựoc chiều … 11h khuya , hôm nay là ngày nó về trể nhất , nó đi ngang gốc đuờng quen ấy nơi nhỏ vẩn hay ngồi đợi nó . Nhưng hôm nay sao vắng lặng , có lẽ trời mưa to , và nó lại về trể nên nhỏ đả dọn hàng rồi . Nó không trách nhỏ , nhưng guơng mặt nó hiện lên 1 nổi buồn sâu lắng …

_ Anh Nam …..

Tiếng của nhỏ !!! nó mừng rở quay lại .. đúng là nhỏ rồi , nhỏ đi ra từ 1 gốc cây gần đó trên tay vẩn là 1 bịch bánh trán .

_ Sao anh về trể vậy ?

_ Xe anh bị hư , trời mưa vậy sao em không vào nhà ?

_ Em muốn gặp anh …

_ Mai mình vẩn có thể gặp mà ?

_ Nhưng hôm nay .. em nhớ anh …

Nó không biết nó có nghe lầm lời nhỏ nói không … ừ thì cứ cho là nó nghe lầm đi …

_ Anh có nhớ em không ?

Nhỏ hỏi ! lần này thì nó chắc chắn nó không nghe lầm , nhỏ đang hỏi nó , nó phải trả lời sao đây , phải trả lời thế nào đây ???

_ Anh không nhớ em hả ? nhỏ hỏi tiếp

_ Vậy thì em đi vào !

Nó giật mình

_ Vy …….. anh nhớ … em !

Nhỏ nhìn nó , ứa nước mắt , nhỏ cười . Nó cảm nhận đuợc hơi ấm từ nhỏ , dù nó và nhỏ cách nhau gần 2m . Lần đầu tiên nó đuợc công khai nói nhớ 1 ai đó , hạnh phúc thật .!

_ Vậy ,,, anh có … yêu … em không ? ( nhỏ ấp úng hỏi )

_ Vy … sao em hỏi vậy ?

_ Em muốn nghe anh trả lời ?

_ Nhưng …. Anh chỉ là 1 thằng bán bánh giò , anh không dám trả lời câu hỏi đó em à , anh sợ ………

_ Em không quan trọng diều đó , em chỉ muốn biết anh có yêu em không ?

Nhỏ lại nhìn nó , lại ứa nước mắt , nhỏ bấu chặt mình lại , đợi câu trả lời từ nó .

_ Anh … Anh … Anh yêu Em …

_ MÀY MƠ À !? ( 1 giọng nói lạ )

_ ủa , má , má đi đâu đây ?

_ Mày im đi … con ranh .

_ Thì ra là mày , mày là thằng suốt 2 tháng qua liên lạc với con gái tao , mày đang mơ à , mày yêu con gái tao à , ngay cả trong mơ tao củng cấm mày không được nghĩ về con gái tao, MAỲ KHÔNG ĐỦ TƯ CÁCH , thằng nhải à !

_ Má , sao má lại nói với ảnh như vậy , ảnh đâu có lổi gì ?

_ Tại sao tao không đuợc nói với nó như vậy , lổi gì à , lổi vì nó nghèo , lổi vì nó không có cả 1 cái áo liền vai , 1 đôi dép liền đế …

_ MÁ

Bốp ..

_ Đi vào nhà ngay…. , còn mày , tao cấm mày không đuợc gặp con gái tao nửa , nếu mày thuơng nó thì hãy để nó yên đi , tao van mày đấy , thằng nhãi ạ !

Bà ta nắm lấy tay nhỏ lôi xềnh xệch vào con hẽm tối , nhỏ ngoái nhìn nó , nó thấy rỏ những giọt nứoc mắt đang giàn giụa trên gương mặt nhỏ …giữa màn mưa nó cảm thấy hiu quạnh quá , nó không còn đủ sức để đạp chiếc xe bánh giò về nhà nữa , nó khụy xuống , nó cảm nhận cái đau xé lòng từ con tim nó , 1 con tim lần đầu biết yêu , nó tự đặ câu hỏi cho chính bản thân mình " ừ , đúng rồi mày lấy tư cách gì mà yêu con gái người ta , dù là trong mơ cũng không đuợc Nam à !"

1 ngày , 2 ngày … 1 tháng nó đả không gặp nhỏ , cái nổi nhớ chất chồng theo thời gian , nó đả dặn với lòng là không đuợc nghĩ về nhỏ nữa nhưng sao khó quá , bây giờ nó rất muốn nhìn thấy nhỏ , dù là ở xa thôi củng được mà … Nghĩ là làm , hôm nay nó đi ngang con đường quen thuộc ấy , nó chọn 1 vị trí có tầm nhìn tốt , nó huớng về gốc đuờng ấy nơi nhỏ thuờng đợi nó , nhưng sao hôm nay không thấy nhỏ , củng không thấy giang hàng bánh trán của nhỏ , thay vào đó là 1 người bán trái cây , 1 tiếng , 2 tiếng , 3 tiếng nó chờ nhỏ …. Nó bạo gan đi về phía gốc đuờng đó ..

_ Cô ơi , cô bán ở đây lâu chưa ạ ?

Nó hỏi người bán trái cây

_ À , mới được 1 tuần thôi cháu à

_ Vậy cô có biết bé Vy bán bánh trán không cô ?

_ Biết chứ , nó là hàng xóm cô mà , cả tuần nay nó tất bật ở nhà , nghe đâu ba nó bệnh , nếu không có tiền phẩu thuật sẽ chết … haiz . … số con bé khổ … ba nó mà chết đi thì không còn ai yêu thuơng , che chỡ nó nữa ….

Nó trầm ngâm , suy nghĩ , rồi lại nói …

_ Thế cô có biết ba Vy phẩu thuật cần bao nhiêu tiền không , rồi nhà Vy ở đâu ạ ?

_ khoãng 4,5 chục triệu gì đó , nhà Vy à , cuối con hẽm quẹo phải là tới .

_ Cháu cám ơn ạ.

Nó rời gốc đuờng , mà lòng nặng trỉu , nó không nghĩ cái nghèo lại có tội đến vậy . Ngày hôm sau nó tìm nha Vy , 1 ngôi nhà nhỏ , khuất cuối con hẽm .

_ Cháu chào cô !

Giọng nó run run

_ Thằng nhãi ai cho mày vào nhà tao ?

_ Anh Nam /\,,,,,,,,,

Tiếng nhỏ lảnh lót , mắt nhỏ sang lên . Nó nhìn nhỏ , mà lòng quặng thắt , cái cơn nhớ nhung đeo bám nó suốt bấy lâu nay duờng như tan biến , nó muốn ôm chặt nhỏ vào lòng , muốn nói bao lời yêu thuơng , nhưng nào đâu đựoc .!!!

_ Thằng nhải tao hỏi sao mày vào nhà tao , tao cấm mày gặp con gái tao rồi mà .

_ Dạ cháu xin lổi . cháu nghe ba Vy bệnh nên đến thăm .

_ Tao xin mày , gia đình tao thế nào không liền quan tới mày .

_ Dạ , cháu nghe nói bác phải phẩu thuật thì mới sống được .

_ Ừ , thì sao , mày giúp đuợc gì ?

_ Dạ , đây là số tiền cháu giành dụm dụm trong suốt 7 năm qua ….

_ Mày im đi , mày nghĩ mày đưa nhiêu đó tiền là tao chấp nhận cho mày quen con gái tao à , mày mơ đi thằng nhãi , con gái tao xinh đẹp là để gã tây gả tàu … tao báo cho mày biết luôn tháng sau là con Vy lấy chồng rồi .

Câu nói đó như con dao 2 lưỡi đang cứa vào lòng nó và nhỏ , nhưng nó biết dù thế nào đi nữa thì nó vẩn yêu nhỏ .

_ Nếu thế cháu xin chúc mừng Vy , nhưng đây là số tiền cháu muốn giúp bác trai mau phẩu thuật , nếu không ….. xem như cháu cho bác muợn khi nào bác có thì trả cháu củng đuợc ạ

_ Mày nói thật chứ ?

_Dạ , thật.

_ Mày có bao nhiêu ?

_ Dạ 32 trệu …. Cháu biết là không đủ nhưng xin bác cứ nhận .

_ Thôi đuợc rồi khi nào con Vy lấy chồng có tiền tao trả mày , mày về đi …

Nó ra về , hôm nay nó làm 1 điều tốt giúp nhỏ , nhưng sao nó không vui , đang có cái gì cồn cào trong nó , nó buớc từng bước vô hồn …

1 tháng sau

_ Vy nè , còn 3 ngày nửa lấy chồng rồi mày nhớ ngoan nghe không ?

_ Dạ… nhưng ..

_ Nhưng gì ….

_ Má cho con đi gặp anh Nam 1 lần cuối được không ?

_ Để làm gì ?

_ Con chỉ muốn gặp ảnh 1 lần cuối thôi !

_ Thôi được rồi , dù sao hôm nay củng có tiền , qua trả cho nó đi , mắc công sau này nó làm khổ mày , mày biết nhà nó không ?

_ Dạ biết , lúc trước ảnh có cho con địa chỉ ..

Niền vui và nổi buồn đang xen lẩn nhỏ , vui vì nhỏ sắp gặp đuợc nó , buồn vì có lẻ đây là lần cuối …nhà nó là 1 dãy phòng trọ ộp ẹp , nó ở căn phòng cuối cùng . Mà sao hôm nay căn phòng đó đông người vậy , có cả tiếng trống tiếng kèn in ỏi .

_ Anh ơi , đây là nhà anh Nam phải không anh ?

_ ừh , em vào thắp nhang cho nó đi ..

_ Thắp nhang … là sao anh ?

_ Chứ không phải em đến dự đám ma nó à ?

_ Dạ ….. em không biết …( giọng run run )

_ Mà em là ai , sao không biết nó chết ?

_ Dạ , em tên Vy , là….

_ Vy ? có phải em là cô gái bán bánh trán không ?

_ Dạ …

_ Thằng Nam gửi cho em lá thư này truớc lúc chết .

Mặt nhỏ tái nhạt , nó không tin những gì đang diển ra …. " Vy ne , anh biết khi em đọc lá thư này thì anh không còn cơ hội gặp em nữa , không còn cơ hội đuợc nhai ngấu nghiến món bánh trán em làm , bây giờ là nó chỉ là mơ uớc thôi em à . Khoảng thời gian có em , anh thật sự hạnh phúc , chưa ai trò chuyện với anh nhiều bằng em , chưa ai quan tâm anh nhiều như em , mỗi lần nhìn vào mắt em anh thấy những niềm vui vô tận , anh biết mình chỉ là 1 thằng bán bánh giò , 1 thằng nghèo nát , nhưng tình yêu anh trao em là bất tận , chỉ cần thấy em cười thì điều đó đả làm anh hạnh phúc … và diều cuối cùng …. Anh biết mình không đủ tư cách yêu em trên cỏi đời này .. vậy xin em hãy cho anh yêu em từ nơi mộ sâu đất lạnh …. Em nhé !". Nhỏ đổ sụp , đôi tay nhầu nát lá thư , những tiếng nấc đứt quãng , nhỏ gượng mình …

_ Sao anh Nam chết vậy anh ?

Nhỏ gạt nước mắt chờ đợi câu trả lời .

_ Ừ , nó bị khối u trong người , nay là tới hạn phải phẩu thuật , nghe đâu nó giành giụm đuợc vài chục triệu , nhưng số thằng này mang kiếp khổ , tháng truớc nó làm mất , không có tiền phẩu thuật … nằm ở nhà chết .?!

Nhỏ như chết lặng …….. xung quanh khói nhang bay mù mịt , nó u ám như trái tim nhỏ bây giờ, tiếng kèn , tiếng trống lọan nhịp , nó hổn độn như suy nghĩ của nhỏ , nhỏ quay về , đứng lặng nơi gốc đường quen , nơi nhỏ vẩn đợi nó khi trăng lên , nơi nhỏ nhìn thấy từng cái run sợ của nó khi nói yêu nhỏ , dòng người vẩn tấp nập trôi nhưng sao nhỏ đơn côi quá , đang có 1 vết thuơng ở tim nhỏ , nó đang lan ra , cái vết thương ấy không nhức , không rát , không làm người ta xuýt xoa nhưng sao nó nhói , nó buốt , nó làm người ta xót xa ………

Ngày hôm sau nhỏ tới đưa tiễn nó , nghĩa trang hôm nay lạnh thật , 1 cái hố sâu được đào sẳn , quan tài nó đựoc thả từ từ xuống , nhỏ tiến lại , ngồi cạnh bên , nhỏ lấy trong giỏ ra 1 bịch bánh trán … Nhỏ lầm bầm " Anh à , em đang thực hiện diều ước của anh đây , anh mở mắt ra nhìn em đi , em xin anh đó ….1 lần thôi anh …. Đây … đây là bịch bánh trán do chính tay em làm theo đúng ý anh đây , không khô , không trứng ….bịch bánh trán này củng giống như tình yêu em và anh vậy phải không anh ? , nó có vi MẶN của muối , vị CHUA của chanh , vị Cay của ớt , và cái khô khan đến khó chấp nhận của từng sợi bánh trán …. Em xin lổi … em không thể cho anh đựoc sự ngọt ngào … bởi vì .. bánh trán trộn …không thể bỏ đuờng anh à …." Từng lớp đất được phủ lên quan tài ….. chiều nghĩ trang hoang lạnh , gió vẩn thổi từng cơn gợn người , từng thớ đất xanh lạnh , từng tia nắng cuối chiều héo hắt , nhỏ đứng đó , đứng cạnh " nó ", gần thật gần nhưng sao quá xa … nhỏ vẩn đang khóc,nước mắt chảy dài trên khuôn mặt trắng ngần , những giọt nuớc mắt long lanh , trong sáng . trong sáng như tình yêu nó giành cho nhỏ vậy , chưa 1 lần nắm tay , chưa 1 lần ôm nhau , chưa 1 lần được chạm bờ môi ….. mà sao nó lại cảm thấy ngọt ngào , hạnh phúc …..

TÌNH YÊU LÀ SỰ CHO ĐI MÀ KHÔNG CẦN NHẬN LẠI.....

Lừa được trang bị Wifi ở Israel

Mới đây, một công viên giải trí lâu đời tại quốc gia Trung Đông này đã cung cấp cho du khách cơ hội được tweet, email và upload ảnh ngay trong khi đi đường từ một thiết bị được gắn phía sau một con lừa.




Được biết đến với cái tên Kfar Kedem, hay Ngôi làng cổ xưa, điểm độc đáo thu hút nhất của công viên này là những nỗ lực nhằm tái hiện cuộc sống trong Kỷ công nguyên thứ nhất và thứ hai, dẫu vẫn có Internet không dây trong khuôn viên của nó.

Hiện tại mới chỉ có 5 trong tổng số 30 chú lừa được trang bị các thiết bị định tuyến, nhưng Menachem Goldberg – Giám đốc công viên – đang hướng tới việc mở rộng “tính năng” này cho toàn bộ “hạm đội”.

Theo Genk.vn
Tham khảo Engadget
DBS M05479
Quang Cao