Là để cảm nhận những gì tốt đẹp từ cuộc sống
Là để nghĩ về cuộc sống và người xung quanh nhiều hơn
Là để đừng lướt qua nhau một cách vội vã
Cuôc sống giờ đang oằn mình trong sự hối hả, đời người như chiếc lá, để rồi bị cuốn vào chuyện được mất thắng thua, chẳng biết tới đâu, chỉ biết quay cuồng trong vòng luẩn quẩn của thời gian...
Thử nghĩ xem, nếu chúng ta không nhanh nhẹn, chhạy đua với thời gian thì đâu có được tiền bạc, danh lợi, thanh công,...
Nhưng...
Giá như ta có thể sống chậm lại thì...
Những em bé, bà cụ ăn xin ven đường cũng nhận được mọt chút thương hại, dù chỉ là ánh mắt nhìn, nụ cười thân thiện hay cái siết tay trìu mến thì cũng đã đủ làm ấm lòng bao trái tim buốt lạnh, chứ không phải là một cái luớt nhìn vội vã rồi lại rảo bước đi nhanh trên con đường đi tìm một thứ gì đó có vẻ hão huyền như tiền bạc, danh lợi dưới con mắt bao kẻ thèm muốn...
Để rồi những lối mòn trong suy nghĩ, những chiếc đinh hằn sâu vào tim, dù biết nó sẽ được nhổ ra nhưng vết hằn, lỗi lầm sẽ không bao giờ được xoá nhoà...
Để rơi mất kỉ niệm vào quá khứ, đánh mất niếm tin ở hiện tại và làm mất chính mình ở tương lai...
Giá như có những thứ ta kịp nhận ra trước khi đánh mất nó, từ những thứ bé nhất như chiếc răng sữa, món đồ chơi hồi bé,... để rồi ta có thể mất những thứ lớn hơn, mất cả tuổi thơ, mất đi cái cảm giác khi còn bé,... những thứ đó rồi sẽ phải mất...
Giá như ta có thể sống chậm lại, không phải là cố níu giữ thời gian mà là trân trọng nó hơn, để ta có thể suy nghĩ chín chắn hơn, để không có những hiểu lầm không đáng có... Để ta có thể nhìn lại mình, để có thể cảm nhận nhiều hơn, để nuôi chín cảm xúc, chậm để lặng mình nghe nhịp chảy cuộc sống, nghe tiếng gọi của con tim...
NGHĨ KHÁC ĐI
Là đừng nghĩ cho những lợi ích của bản thân
Là suy nghĩ khác đi
Tích cực hơn
Là biết lắng nghe lòng mình.
YÊU NHIỀU HƠN
Là biết yêu thương mình hơn
Nhưng như thế không phải yêu thương người khác ít đi
Là cân bằng cảm xúc
Trao đi nhưng không cần nhận lại...
Giản dị ... nhưng sâu sắc
Chân thành... nhưng thấm đẫm yêu thương
Đôi khi xen lẫn một tí " triết lí" tuổi mới lớn...
Cuộc sống vẫn thế, lao vùn vụt như mũi tên khổng lồ, đôi lúc ta có cảm tưởng như chính ta hay người thân đang đi lạc. Lạc vào những thói xấu ở đời, lạc vào sân khấu ranh mãnh, để tự lừa rồi mình, diễn một vở kịch mà cả đời không hết mà phải chăng là do ta tự sắp đặt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét