Trong chiến lược cải tổ quân đội, Bộ Quốc phòng Mỹ chi 2 tỷ USD để mua các trang thiết bị giám sát và trinh sát, trong đó có 50 máy bay không người lái Predator chuyên dùng tuần tra biên giới Afghanistan - Pakistan.
Chữ M trong tên gọi của MQ-1 Predator là ký hiệu của thiết kế đa chức năng của Bộ Quốc phòng và Q có nghĩa là hệ thống máy bay không người lái. Số 1 đề cập đến phiên bản máy bay đầu tiên trong series hệ thống máy bay điều khiển từ xa.
Hệ thống Predator được thiết kế theo yêu cầu của Bộ Quốc phòng nhằm cung cấp các thông tin trinh sát, tình báo về “đối thủ”. Vào tháng 4/1996, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ đã chọn Lực lượng Không quân làm “điểm đến” của hệ thống RQ-1 Predator. Sự thay đổi trong thiết kế từ RQ-1 chuyển thành MQ-1 được thực hiện vào năm 2002 với việc thêm vào máy bay chức năng trinh sát có trang bị vũ khí.
Với các tính năng vượt trội, hệ thống máy bay không người lái Predator được xem là trợ thủ đắc lực cho quân đội Mỹ trong cuộc chiến chống khủng bố. Phiên bản mới nhất MQ-1 Predator trang bị vũ khí càng củng cố vị trí chủ chốt này.
Nhiệm vụ chính của MQ-1 là ngăn chặn và tiến hành trinh sát có vũ khí chống lại các mục tiêu then chốt. Ngoài ra, MQ-1 còn hoạt động như một “quan sát viên” độc lập trên chiến trường để hỗ trợ cho các lực lượng quân sự phối hợp được tốt hơn.
Nói một cách chính xác, MQ-1 Predator thuộc một hệ thống bay gồm: máy bay do thám trên trời, một trạm kiểm soát dưới mặt đất, một hệ thống dẫn đường bằng vệ tinh và một đội bảo dưỡng hoạt động trong vòng 24/24 giờ.
Thành phần "đội bay" của Predator gồm: camera màu đặt ở mũi máy bay, máy quay chống rung tự động loại quan sát ban ngày và ban đêm (dùng sóng hồng ngoại) và các máy cảm biến khác.
Ngoài ra, MQ-1 Predator có hệ thống ngắm quang phổ kết hợp với máy dò mục tiêu hồng ngoại và đèn chiếu laser. Khác với các máy bay do thám thông thường, MQ-1 Predator có thể lắp đặt thêm hai tên lửa chống tăng AGM-114 Hellfire.
Khi cất và hạ cánh, máy bay chịu sự điều khiển từ trạm theo dõi qua hệ thống ăng-ten mặt đất nhưng khi bay lượn trên bầu trời MQ-1 Predator chịu sự điều khiển của hệ thống dẫn đường vệ tinh. Hệ thống kiểm soát này có thể được chuyên chở trên một chiếc C-130 Hercules, một loại máy bay vận chuyển quân sự của hãng Lockheed, hoặc lắp đặt trên một phương tiện cố định. Ngoài ra, trạm theo dõi còn có hệ thống kiểm soát dự phòng, gồm một phiên bản nhỏ hơn được gọi là LRGCS.
Đặc tính chung
Chức năng: trinh sát vũ trang, trinh sát trên không và tiếp cận mục tiêu
Hãng sản xuất: General Atomics Aeronautical Systems
Động cơ: Rotax 914F
Sức tấn công: 115 mã lực
Sải cánh: 14,8m
Độ dài: 8,22m
Chiều cao: 2,1m
Trọng lượng: 512kg
Trọng lượng cất cánh đối đa: 1.020kg
Dung lượng nhiên liệu: 454 lít
Trọng tải: 204kg
Tốc độ: 135 - 217km/giờ
Tầm bay: 730km
Độ cao tối đa: 7.620m
Vũ khí: hai tên lửa AGM-114 Hellfire
Số lượng sử dụng: 195 chiếc
Chính thức đi vào hoạt động: tháng 3/2005
Chi phí: 4,5 triệu USD/một chiếc
Đội điều khiển: 2 (một phi công và một điều khiển máy cảm biến)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét