Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Nước mắt của một cô gái

Anh có biết từ ngày yêu anh em đã không còn nhìn thấy ánh hào quang, không còn một tia tình yêu nào dù là nhỏ nhất cho người khác. Em ngốc quá chỉ biết yêu mình anh mà thôi...
Em khóc khi cãi nhau với anh,

Chúng ta có hàng trăm lý do để cãi nhau nhưng chỉ mình em giận, mình em ủ rủ, mình em buồn và em khóc.

Em khóc khi anh bị thương,

Anh thích đá bóng vì thế trầy xước với anh là thường xuyên, những lúc đó em lo lắng, sợ hãi, em đau như chính mình bị thương và em khóc.

Hay em khóc chỉ đơn giản vì nhớ anh,

Đó là những hôm anh đi xa, em đợi điện thoại của anh, đợi anh nói rằng anh khỏe, anh đang đi làm, anh sẽ nhanh về với em… và em khóc.

Và em khóc khi anh thay đổi,

Đôi khi em tự hỏi có phải việc em giành quá nhiều thời gian để chăm sóc, lo lắng cho anh, chỉ để bên cạnh anh là lý do làm anh thay đổi. 



Chỉ cần nhìn thấy anh dịu dàng, ân cần với một ai đó mà không phải là em thì em sẽ khóc, khóc cho em, khóc cho mối tình của chúng ta và như anh vẫn thường nói “Ngoài việc khóc ra, em không biết làm gì nữa?”. Đúng là như vậy, ngoài việc em có thể khóc, em không làm được gì hơn để giữ anh, vì em biết trong cuộc tình này chỉ một mình em là người phải khóc. Cái thứ nước mằn mặn thường lăn dài trên má của em chỉ để khóc vì anh mà thôi.

Giờ đây em sẽ phải là kẻ thất bại vì không thể níu giữ được trái tim anh, nhưng em đã thắng được chính mình khi em biết thế nào là tình yêu nơi anh. Em đã yêu, tình yêu đó sẽ qua nhưng còn theo em suốt cuộc đời này. Ba năm trôi qua, một người con gái như em chỉ biết đến một người là anh, vậy là em phải bỏ cuộc vì một cuộc tình mong manh phải không anh?

Và chỉ hôm nay nữa thôi anh cho em khóc nhé, khóc khi anh nói chia tay. Ngày mai và mãi sau này em sẽ không khóc vì anh đâu, không khóc vì bất kì một lý do gì liên quan đến anh nữa, em sẽ không cho phép nước mắt mình mãi rơi vì anh… Vì em đã quá ngốc khi cố gắng nắm lấy một thứ mà nó không thuộc về em. Đó chính là tình yêu của anh.

Em hạnh phúc khi được đồng hành cùng anh một đoạn nào đó trên con đường đời chẳng rõ là ngắn hay dài.

Có những giọt nước mắt lặng lẽ rơi trong thầm lặng...

Có những nỗi đau đã vô tình khắc sâu trong tâm hồn mà không thể gột xóa được...

Và...

Có những nụ cười đã mãi mãi đi vào dĩ vãng của quá khứ, mãi mãi không bao giờ trở lại. Cảm ơn anh, cảm ơn tình đầu đã cho em biết thế nào là yêu và thế nào là đau, để em đến với tình yêu thứ hai trọn vẹn hơn, tạm biệt anh yêu! Nước mắt của em sẽ không giành cho anh nữa…


Không có nhận xét nào:

DBS M05479
Quang Cao