10. Máy đếm phiếu điện tử
Sáng chế về máy đếm phiếu điện tử là bằng sáng chế đầu tiên của Edison. Ông phát minh ra nó vào năm 22 tuổi. Vật dụng này được phát minh chuyên dụng cho các cơ quan lập pháp và hệ thống bầu cử, chẳng hạn như Quốc hội Hoa Kỳ. Nó giúp ghi lại những phiếu bầu của họ một cách kịp thời hơn so với hệ thống cũ.Đó là một thiết bị được kết nối trực tiếp với bàn làm việc cá nhân của những người bỏ phiếu. Tại bàn làm việc, trên những thanh kim loại chia làm 2 cột “có” và không. Các nhà lập pháp sẽ di chuyển để thiết bị chỉ ra là "có" hoặc "không" sau đó thông tin được gửi tới nơi tổng kết kết quả. Sau khi bình chọn được hoàn thành, người kiểm phiếu sẽ đặt một mảnh giấy hóa học trên đầu trang của các loại kim loại và chạy một con lăn kim loại trên nó. Kết quả sẽ được hiện lên trên giấy, bánh xe theo dõi tổng số phiếu bầu và lập bảng kết quả .
Một người bạn của Edison , một nhà điều hành điện báo tên là Dewitt Roberts đã quan tâm và giới thiệu thiết bị này đến Washingto . Nhưng Quốc hội không muốn có một thiết bị mất nhiều thời gian và công đoạn như vậy nên chiếc máy này đã bị bỏ xó.
9. Bút nén khí stencil
Edison phát minh ra tiền thân của súng xăm - bút nén khí stencil. Edison được cấp bằng sáng chế cho chiếc máy này vào năm 1876. Nó sử dụng một cây gậy nghiêng với một cây kim thép để xuyên thủng giấy cho việc in ấn. Điều quan trọng là đó là một trong những thiết bị đầu tiên có hiệu quả dùng để chép các tài liệu .
Năm 1891, nghệ sĩ xăm Samuel O'Reilly đã được trao bằng sáng chế đầu tiên cho máy xăm - một thiết bị được cho là dựa trên bút Stencil Edison. O'Reilly chỉ sản xuất một máy vì mục đích cá nhân chứ không sản xuất hàng loạt để bán.
O'Reilly di cư đến thành phố New York năm 1875. Sau khi phát minh ra máy xăm, nhiều diễn phụ và các diễn viên xiếc bắt đầu thường xuyên lui tới cửa hàng của ông ở vị trí 11 Quảng trường Chatham . Máy xăm nhanh hơn rất nhiều so với xăm tay. Và khách hàng đều nhận định họ cảm thấy dùng máy xăm hợp vệ sinh hơn. Sau cái chết của O'Reilly vào năm 1908, một sinh viên đã thương mại hóa máy xăm.
8. Tách sắt từ quặng non
Thất bại tài chính lớn nhất trong sự nghiệp của Edison là tách sắt từ quặng non. Phòng thí nghiệm của Edison đã thử nghiệm trong những năm 1880 và năm 1890, ông sử dụng nam châm để tách sắt từ các loại quặng chất lượng thấp không sử dụng được. Điều này có nghĩa rằng các mỏ bị tồn có thể đem lại lợi nhuận một lần nữa thông qua việc khai thác sắt. Thời điểm diễn ra thí nghiệm là lúc giá quặng sắt tăng cao đột biến.
Phòng thí nghiệm của Edison đã phát triển việc tách sắt từ quặng từ và đưa nó vào sử dụng thực tế. Ông đã mua lại đến 145 bãi quặng bỏ hoang và thiết lập một dự án thí điểm tại mỏ Ogden ở New Jersey. Edison đổ tiền vào dự án, dần dần bán hầu hết các lợi tức của mình trong Công ty General Electric để trả tiền cho kế hoạc này. Tuy nhiên, vài vấn đề kĩ thuật đã xảy ra kèm theo việc giá quặng sắt giảm mạnh là lý do khiến Edison từ bỏ dự án này.
7. Công tơ điện
Rõ ràng thì nhu cầu về việc đo đạc lượng điện năng sử dụng cho gia đình hay doanh nghiệp ngày càng trở nên cấp thiết khi điện này một phổ biến trong xã hội. Edison giải quyết vấn đề này và được cấp bằng sáng chế vào năm 1881.
Công tơ điện phân sử dụng hiệu ứng điện phân của dòng điện để đo tổng lượng điện năng thay cho việc đo thời gian cấp điện năng ở kiểu trước đây. Công tơ điện kiểu này thực chất là một cơ cấu điện phân, được đấu vào tải thông qua shunt, trong công tơ có các zắc cài được lắp đặt trong dung môi lỏng là hoá chất điện phân và các tấm kẽm dùng để đo điện năng sẽ được làm sạch trước khi sử dụng. Một tấm dùng để lấy số liệu đo chính còn tấm kia để kiểm chứng so với hiện trạng ban đầu. Vào thời điểm bắt đầu chu kỳ tính tiền điện, các tấm kẽm được tẩy sạch và cân cẩn thận bằng cân trong phòng thí nghiệm rồi cắm vào các zắc đặt trong chất điện phân. Khi có dòng điện chạy qua chất điện phân sẽ tạo ra một lượng kẽm phủ đọng lại trên tấm kia. Đến cuối kỳ tính tiền điện, đem các tấm kẽm cân lại một lần nữa. Sự khác biệt về trọng lượng kẽm giữa hai lần cân sẽ biểu trưng cho tổng lượng điện năng đã đi qua. Công tơ điện này được hiệu chỉnh sao cho đơn vị thanh toán sẽ tương đương với đơn vị đo thể tích khí đốt là feet khối.
Công tơ điện kiểu này vẫn được sử dụng cho đến tận cuối thế kỷ thứ 19. Điểm hạn chế lớn nhất là việc xác định chỉ số điện năng qua các số đo được đã là khó khăn cho người cấp điện bán hàng và bất khả kháng đối với khách hàng mua điện. Sau này Edison có bổ sung thêm bộ đếm cơ khí để giúp cho việc đọc chỉ số.
6. Phương pháp bảo quản trái cây
Một phát minh khác Edison là một phương pháp bảo quản trái cây chân không. Năm 1881, Edison đã nộp đơn xin bằng sáng chế cho một phương pháp để bảo quản trái cây, rau hoặc các chất hữu cơ. Các thùng được lấp đầy với các mặt hàng hoa quả được bảo quản. Không khí được hút ra với một máy bơm không khí. Các thùng này được niêm phong kín lại và kết quả chứng minh đây là phương pháp bảo quản trái cây tuyệt vời.
Một phát minh khác liên quan đến thực phẩm cũng do Edison tạo ra đó là giấy sáp. Nó được phát minh tại Pháp vào năm 1851 khi Edison vẫn chỉ là một đứa trẻ. Edison đã sử dụng giấy sáp trong công việc ghi âm của mình.
5.Ô tô điện
Edison tin rằng những chiếc xe sẽ được chạy bằng điện. Năm 1899, ông bắt đầu phát triển một loại pin trữ điện cho ô tô. Ông đã thành công : Năm 1900 , khoảng 28 % trong hơn 4.000 chiếc xe được sản xuất ở Mỹ đã chạy trên điện. Mục tiêu của ông là tạo ra một loại pin có thể giúp xe chạy 100 dặm mà không cần sạc. Edison đã từ bỏ dự án sau khoảng 10 năm vì sự sẵn sàng của loại nguyên liệu dễ sử dụng hơn – xăng dầu.
Nhưng công trình của Edison là không vô ích - pin sạc đã trở thành phát minh có lợi nhuận cao nhất và được sử dụng trong đèn pha của thợ mỏ, tín hiệu đèn đường sắt, hải phao. Người bạn của ông là Henry Ford cũng sử dụng pin của Edison trong mẫu xe TS.
4. Nhà bê tông
Không hài lòng với những cải thiện trong cuộc sống của những người Mỹ như đèn điện, phim và máy quay đĩa, Edison lại tiếp tục đi vào lĩnh vực xây dựng. Và ông đã thử sức với loại vật liệu tương đối mới khi đó : bê tông. Nhận thấy rằng có thể đúc xi-măng thành nhiều hình dạng khác nhau, ông tin là có thể xây một ngôi nhà bằng cách đổ xi-măng vào một cái khuôn thật lớn.
Kế hoạch của Edison là để đổ bê tông vào các khuôn bằng gỗ lớn kích thước tạo nên cấu trúc nhà. Một ngôi nhà với ống nước trang trí, thậm chí cả bồn tắm đều được đúc từ bê tông. Edison cho biết các nhà ở này sẽ được bán với giá khoảng $ 1.200 – chỉ bằng khoảng 1/3 các ngôi nhà xây trong thời điểm đó.
Mặc dù xi măng đã được sử dụng trong rất nhiều công trình ở New York trong những năm 1900– thời gian bùng nổ xây dựng nhưng chúng ta cũng có có thể bắt gặp nhà bê trông. Các khuôn mẫu và thiết bị cần thiết để làm cho những ngôi nhà đòi hỏi một sự đầu tư lớn về tài chính, và không phải ai cũng có. Edison cho rằng ông có thể giải quyết vấn đề nhà ở của thành phố New York và xoá sổ các khu ổ chuột bằng việc sản xuất hàng loạt nhà bê-tông đúc sẵn giá rẻ cho người nghèo. Vì không muốn được biết đến như “cha đẻ của những ngôi nhà xấu xí”, Edison đã thuê một công ty kiến trúc có uy tín thiết kế loại nhà 2 tầng, dành cho 2 gia đình sinh sống. Sản phẩm thiết kế rất đẹp, nhưng thiếu tính thực tế.
Năm 1917, một công ty hoạt động chủ yếu bởi những người bạn của Edison đã xây dựng 11 ngôi nhà ở Union , NJ, nhưng chúng cũng không được đón nhận.
3. Nội thất bê tông
Không dừng lại ở nhà mà Edison còn phát minh ra nội thất bằng bê tông. Có vẻ khả năng sáng tạo của ông là không giới hạn.
Edison đề nghị chỉ với nửa số tiền so với bình thường, mọi người có thể có được một ngôi nhà đầy đủ đồ nội thất và chúng sẽ bền suốt đời. Ông đã dùng xi-măng dạng loãng, nhiều bọt để sản xuất đàn piano, bồn tắm và tủ để máy quay đĩa. Đồ nội thất sẽ được đánh bóng và làm nhẵn hoặc nhuộm màu để trông giống như hạt gỗ. Ông tuyên bố ông có thể cung cấp nội thất toàn bộ một ngôi nhà với chỉ khoảng 200$. Nhưng cuối cùng thì những sản phẩm này cũng không được đón nhận.
2. Máy quay đĩa cho búp bê
Khi Edison đã được cấp bằng sáng chế máy quay đĩa của mình, ông bắt đầu nghĩ ra cách để sử dụng nó. Một ý tưởng đã được đề cập lần đầu tiên trong phòng thí nghiệm vào năm 1877, nhưng không được cấp bằng sáng chế cho đến khi 1890. Ông đã được thu nhỏ máy quay đĩa, chèn nó vào một con búp bê hoặc đồ chơi khác. Máy quay đĩa được đặt trong một hộp vỏ bọc bao gồm ngực của con búp bê, sau đó cánh tay và chân trước khi thực hiện đã được gắn cùng với một đầu sản xuất tại Đức. Máy quay đĩa sẽ giúp cho búp bê phát ra tiếng nói hoặc nhạc. Chúng được bán với giá khoảng 10$.
Thật không may, ý tưởng về một món đồ chơi nói chuyện vượt ngoài tầm so với các công nghệ cần thiết để thực hiện nó. Ghi âm thời điểm đó mới trong giai đoạn trứng nước, âm thanh phát ra chưa được chuẩn. " Tiếng nói của những con quái vật nhỏ quá khó chịu nghe " một khách hàng phàn nàn. Hình thức mong manh của con búp bê đã không bảo vệ được cơ cấu bên trong vững . Mục đích của nó chỉ như một máy phát âm tức là các bé gái sẽ không sử dụng dể chơi đồ hàng hay may vá được. Những lý do này khiến phát minh dần đi vào ngõ cụt.
1. Điện thoại linh hồn
Lấy ý tưởng giữa điện thoại và điện báo, Edison đã công bố vào tháng Mười năm 1920 rằng ông đã làm việc trên một máy để mở các đường giao tiếp với thế giới tinh thần. Trong hậu thế chiến thứ I, người ta tin vào thế giới duy tâm. Nhiều người hy vọng khoa học có thể cung cấp một phương tiện để truy cập vào các linh hồn của người chết. Ông nói về nhiệm vụ của mình trong một số tạp chí và giải thích với The New York Times rằng máy tính của mình sẽ đo lường những gì ông mô tả như là các đơn vị cuộc sống mà phân tán trong vũ trụ sau khi chết.
Edison trao đổi thư từ với nhà phát minh người Anh William Cooke, người tuyên bố đã chụp hình ảnh về " hình ảnh tinh thần". Những hình ảnh này được cho rằng đã khuyến khích Edison, nhưng ông không bao giờ giới thiệu bất kỳ chiếc máy nào mà ông cho rằng có thể giao tiếp với người chết. Sau cái chết của ông vào năm 1931, máy cũng không được tìm thấy. Nhiều người tin rằng ông chỉ đùa cợt các phóng viên.
Một số người cho rằng tại một buổi gọi hồn năm 1941, linh hồn của Edison đã nói với những người tham gia là có bản kế hoạch và một số người đã thực hiện theo nó. Sau đó, tại buổi gọi hồn khác, Edison được cho là đề xuất một số cải tiến. J. Gilbert Wright đã có mặt và làm việc trên chiếc máy này cho đến chết vào năm 1959. Nhưng kết quả vẫn là chiếc máy không bao giờ có thể hoạt động.
Tham khảo: HowStuffWorks