Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014

Câu chuyện khiến hơn 1 tỷ người rơi lệ

"Con đã từng đến trong đời này, và con rất ngoan! “. Đấy là lời nói cuối cùng của một em bé tám tuổi, và được khắc lại trên bia mộ em.

“Con đã từng đi qua cuộc đời này! Và con rất ngoan!”

Cô bé Xa Diễm tám tuổi, đôi mắt đen lóng lánh và một trái tim thơ ngây non nớt, Xa Diễm mồ côi, cô bé chỉ sống trên đời vẻn vẹn 8 năm, câu cuối cùng cô nói là một lời thanh minh non nớt: “Con đã từng được sống! Và con rất ngoan!”. Xa Diễm hy vọng được chết vào mùa thu. Thân thể gầy gò của em giống một bông hoa nở theo mùa. Khi hoa vàng nở khắp mặt đất và những chiếc lá rơi chao liệng khắp nơi, em sẽ thấy cả những đàn nhạn di cư bay ngang trời xa.

Em tự nguyện bỏ điều trị, và dùng toàn bộ 540 nghìn Nhân dân tệ (gần 1,1 tỷ đồng tiền VN) để chia thành 7 phần, mang sinh mệnh chính mình chia ra thành những phần bánh hy vọng tặng cho bảy người bạn nhỏ đang chiến đấu giữa lằn ranh của sự sống và cái chết khác.

Lần đầu tiên trong đời được uống sữa, ảnh chụp sau khi Xa Diễm quay lại bệnh viện với số tiền được quyên góp giúp đỡ.

Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

ĐỒ HÂM! TỚ CHỈ CẦN CẬU BÊN CẠNH TỚ

Mai không muốn làm Bù Nhìn của Dũng, cô bé muốn "lột xác" trở thành Búp Bê cơ...


Mai thò đầu ngó vào shop quần áo trên con phố quen thuộc ấy, nó nhìn quanh với vẻ mặt vui tươi hớn hở, miệng toe toét chào chị chủ cửa hàng rõ to. Thế nhưng chưa vui được bao lâu, mặt nó đã méo xệch trong khi chị chủ vẫn đon đả:

- Còn nhiều mẫu mà em! Tại lâu không thấy em nên chị lỡ bán cho người khác mất rồi.


CHẬM NHAU MỘT ÁNH MẮT

Người đăng: Hoa Bui Đương

- Cưới em. Lỡ rằng sau này không hợp nhau, anh có hối hận không?


Miễn cưỡng bước cùng nhau trên những bậc thang cuối cùng dẫn lối hai người rời khỏi văn phòng cục dân chính. Cô siết chặt quai túi xách khiến lòng bàn tay trắng bệch in rõ những vết cứa vằn đỏ. Ngân hối hận cúi đầu nhìn chằm chằm đôi cao gót dưới chân, dường như chút sức lực còn lại chỉ đủ để cô loạng quạng lần tìm từng điểm tựa vô nghĩa. Nhưng ít nhất cũng phải gắng gượng để anh không nhìn thấu được tâm gan cô lúc này. Một lát nữa thôi, nhanh thôi, anh và cô, mỗi người một ngả.

Lặng yên trong vài giây, cô ghét cái cảm giác chôn chân tại chỗ nhìn ngắm xe cộ qua lại mà tâm tư lại đuổi theo những suy nghĩ vẩn vơ không lời đáp. Anh cũng chẳng ưa gì cái khoảng cách của hai người lúc này trông như chẳng thể bước lại gần nhau hơn.

Tặng những bạn đang yêu xa

[♥] Khi Anh yêu 1 cô gái vì nhan sắc và bề ngoài của cô ấy...
• Thì Anh sẽ thấy tình yêu ấy thật ngắn ngủi và vô vị...
• Cảm giác trong Anh sẽ là sự thất vọng khi nhan sắc và vẻ bề ngoài ấy dần tàn phai theo năm tháng...


[♥] Nhưng nếu Anh yêu một cô gái đó bởi chính con người thật của cô ấy...
• Yêu cái tốt lẫn cái không tốt của cô ấy thì yêu hết một đời vẫn là chưa đủ...
• Và mỗi ngày khi Anh nghĩ về cô ấy thì đó là cả một thế giới phong phú đầy màu sắc...

CÓ MỘT VÀI NỖI NHỚ

Tác giả: Yên Chi

Có một vài nỗi nhớ… chơi vơi
Con đường quen thuộc, ngày nào ta cùng bước
Hình bóng ấy, giờ nhòe trong kí ức
Biết tìm đâu? Tay nắm chặt hôm nào…
.
Có một vài nỗi nhớ… nghẹn ngào
Giọt nước mắt vẫn rắc đầy trên má
Ngày gió thổi, lùa về bao buốt giá
Em có quên đâu những cái ôm hờ?
.
Có một vài nỗi nhớ, thật dại khờ
Vai anh rộng, tim em không đủ rộng
Ta chia phôi, bởi tấc trời địa lí
Nên gặp rồi vội xa, chỉ còn những lời thề
.
Có một vài nỗi nhớ… ở bên lề
Là quần áo, là mùi hương trong nắng gắt
Là ngày xa nhau, nắng vàng cũng tàn như cỏ
Là những giấc ngủ sâu, chợt tỉnh, chợt dại khờ…
.
Có một vài nỗi nhớ, tự bao giờ
Cứ chất thêm vào, tim em không chứa nổi
Những mảnh ghép tình yêu em lượm nhặt
Ôm trọn vào lòng, chờ đợi những đêm trôi…


.
Có một vài nỗi nhớ, xa xôi…
.
25.2.2014

ĐỒ NGỐC "TỈNH TÒ"

Trời ơi là trời cái máy tính...... bực mình không chịu được. Nó rút phịch cái phích cắm mằn hình tối thui. Đang chat dở với thằng "hàng xóm" mà tự nhiên màn hình nổi mấy chữ to đùng KHÔNG THỂ KẾT NỐI ĐỂ TRÒ CHUYỆN.....

ĐỒ NGỐC

Thằng hàng xóm đó nhà nó chưa đến bao giờ cũng chẳng biết ở đâu, cơ mà là hàng xóm bởi học cùng trường, cùng lớp và cùng bàn.

Hắn: này bà ơi tôi bảo cái này...

Nó: gì cơ? nói đi hồi hộp quá!

H: À, ừm chuyện này hơi khó nói...

N: ô cái ông này, nhanh lên sốt hết cả ruột rồi nè

H: chuyện là...tôi..

H: này

H: Buzz!

H: cái bà này đi đâu rồi .......

Thế mới bực không í chứ! Đang lúc gay cấn. Dù dạo này thi thoảng mới bị thế nhưng mà vào thời điểm này đúng là dễ làm người ta bực mình ! Nhanh chóng mặc vội cái áo ngoài nó dắt xe ra quán nét. Mỗi lần nó vào được đón chào như một minh tinh, dưới ánh mắt đầy hâm mộ của mấy thằng con trai trong đó. Công nhận là lúc đó cứ vui vui như thoả mãn ước nguyện gì đó í. Là một đứa con gái năng nổ, hài hước nhưng có một suy nghĩ chín chắn trong cả hành động, cái ngoại hình không mấy tồi và thành tích học tập đáng nể nó hầu như quen biết cả cái trường nó và được khá nhiều người biết đến. Nó được coi là Bác sỹ tâm lí của lớp cái nghề mà nó luôn hướng tới mà xem chừng cũng có triển vọng. Cơ mà số trời thế nào lại để nó 17 năm FA thế này !! Trong cái quán nét có lẽ girl bị yếu thế nhưng với nó thì ngược lại. Nó thích trêu mấy em trai nhỏ nhỏ đến nỗi có thằng bỏ về vì không chịu nổi nữa, còn mấy thằng nhớn nhớn thì vừa bước vào đã khuyến mãi một nụ cười không thể tươi hơn !! Lần này cũng vậy, cười xong nó vội ngồi vào lên Face xem thằng bạn còn onl không để xem nó nói gì tò mò chết đi được. Ôi may quá ! trời đất đúng là không phụ lòng người tốt đấy mà.

N: ơi ! đây, vừa nãy máy tính bị hỏng cái buzi không trả lời được

H: chỉ có máy nhà bà mới có buzi mà hỏng

N: Thôi được rồi, nói đi ,đang còn giở giang ...

H: Nhưng bây giờ hết hứng rồi

N: Ô muốn chết hả?? hay là cháy buzi?

H: Thực ra thì, tôi thích một người mà không biết tán ra sao đây...

N: trời ơi chuyện này dễ không, đúng là tìm đúng thuốc rồi đới, tôi thì thừa kinh nghiệm Cái tin này làm nó hơi bất ngờ xíu bởi lẽ suốt ngày hắn kêu than mất bọn trong lớp yêu đương này nọ. Thế mà .... ! Trong lòng nó cũng như có một điều gì đó khó tả.

N: lạ à nha, lớp trưởng của chúng ta biết yêu rồi đấy nhớ !

H: yêu đâu mà yêu mới thích thôi. Với lại đây là thích đơn phương nữa !!!

N: Cô nào mà làm cao ghê ta ?? Thần đồng của lớp mình mà không thích, để tôi đoán thử xem nào

H: hơ hơ, đoán xem nào ?

N: chắc là Hường rồi, tôi thấy ông để ý người ta suốt

H: bà ăn s**t với gì mà đoán như thần thế ???

N: ông thích ăn cháo lưỡi trộn răng hả???

H: Thôi thôi, trêu xíu mà. Thế giờ người đẹp giúp tôi đi

N: Nhưng mà tôi biết gì mà giúp..

N :Có hay nói chuyện không?

Và khi nói chuyện thì thường nói gì ? .... Nó đặt ra rất nhiều câu hỏi mà chẳng thấy trả lời !

N: Này ! Buzz!

H: đây ! vẫn đây mà

N: Thế thì trả lời đi chứ ! mấy câu đó

H: Thế này mà bà gọi là mấy, phải đến chục câu ý chứ !

N: Có muốn giúp không đây??

H: À có chứ

Tôi tính thế nào bà cũng biết rồi đấy ! Chỉ dám nói chuyện trên mạng chứ nhìn mặt thì ai dám nói ! Kể cả nói chuyện này với bà tôi còn thấy ..

N: Ha ha, ngại cơ đấy @@ đúng là biết yêu nó khác ! rồi để tôi tính đêm nay phải nằm suy nghĩ bàn mưu tính kế cho ô mới được. @#$%^^&*(_(**&%^$#@#!%$^&*(*()_)&^$#$#@^^&&(*()%##@@&_ ................... ............. ....

Chúng nó nói bao nhiêu là chuyện liên quan để tìm ra một kế sách hợp văn lí. Nó bao giờ cũng vậy nhiệt tình hết mình trong mỗi lần giúp người khác nhất là đúng "chuyên ngành" của nó. Nhưng hình như lần này có cái gì đó khang khác. Nó đã đôi lần suy nghĩ về chuyện tình cảm, có một số đối tượng đã bày tỏ tình cảm với nó nhưng thực sự nó không biết rõ tình cảm trong mình. Nó yêu quý tất cả mọi người, bao giờ cũng mong nhìn thấy nụ cười của người khác, đôi khi thấy thích thích tên này rồi lại thích cả tên kia nữa. Thế là thành ra nó thích đến vài chục người !!!!.... Hôm vừa rồi, nó tỉnh tò với hắn, lúc đang giờ ra chơi nó hét đùng: "Hàng xóm ơi tôi thích ông thật đấy". Hắn há hốc mồm cười như chưa được cười, cả lớp cũng vậy. Bời lẽ câu này nó đã nói với hầu như cả lớp í chứ ! Thế mà chúng nó vẫn vỗ tay hoan hô ầm ầm, tưởng thật í mà, nhìn cái mặt nó không tưởng thật mới lạ - diễn viên nổi tiếng tương lai mà lị. Hôm đấy nó để í hắn có vẻ cười to nhất hội ! có cái gì đó như vụt khỏi tay nó, đầu nó bỗng trống rỗng trong vài tích tắc !!!. Đúng là buồn cười thật, suy nghĩ rồi nó cười với chính mình.

H: hay tôi cho bà cái mật khẩu bà vào nick này, tôi có lưu tin nhắn chat của tôi với Hường, đọc xong cho tôi lời khuyên nhá ??

N: " Thư tình" mà cũng cho tôi đọc hả??

H: Thư tình gì đâu, toàn nói chuyện vớ vẩn thôi. mà bà đừng cho ai đọc cái đó nhá, tin tưởng nhất mới cho xem đấy N: Được rồi, tôi không làm thế đâu là sợ, đưa mật khẩu đây coi

H: ờ mật khẩu là tên của tôi đấy

N: rồi để tối vào xem, bây giờ phải về rồi

H: lại ngồi nét hả??

N: Chả thế, tại chuyện của ông làm người ta tò mò quá

H: Thế cơ à ?? tò mò .. hay là...

N: Ờ đúng đấy

H: đúng cái gì ?

N :Tôi thích ông thật rồi giờ tính sao đây ?? chúng ta lại lâm vào cuộc tình tay ba thế này sao ?? tình bạn của chúng ta thì sao? Abczyz

H: bà bảo thích tôi từ hôm nọ rồi cơ mà !

N: ha ha, quên mất

H: nhưng trái tim tôi đã thuộc về người khác rồi, biết làm sao đây ?

N: trời, rõ hôm qua xem có thấy đài báo gió mùa Đông Bắc đâu nhể mà chỗ tôi lại đầy gió thế này ?

H: Bà đã đưa dao rồi thì chả phải chém !

N: Không giúp nữa bi giờ !

H: Thôi thôi, cái hay cái đẹp

N :thế chứ, thôi tôi đi về đây, bảo về từ nãy rồi mà .

H: Nhớ vào ngay nhá, đừng quên

N: rồi biết rồi thưa ông, yêu vào có khác nhể ! thôi pp out đây

H: ừm bye bye

Về đến nhà nó không bật máy ngay bởi nghĩ có lẽ nó cũng chẳng lên được. Rồi lại suy nghĩ lại buồn cười chính mình, mạng hỏng hay chính mình không muốn xem ? Đêm đó nó suy nghĩ rất nhiều đến nỗi không ngủ được xíu nào cả, tò mò nhưng lại sợ một cái gì đó nên nó chẳng bật máy lên. Đến tận gần sang nó tự dưng lại cắm điện bật lên ... cơ mà màn hình vẫn hiện dòng chữ"quen thuộc và đầy yêu thương " .. đúng là ...

Đến lớp sớm hơn mọi ngày lớp vắng tanh vắng ngắt, hít 1 ngụm khí trời buổi sớm khiến nó cảm thấy thoải mái và đủ tỉnh táo điểu khiển mọi suy nghĩ việc làm của mình với hắn và cả với Hường. Nó đã thừa nhận với chính nó rằng nó thích hắn thật lòng nhưng lại trong hoàn cảnh này ... Tự nhủ chẳng có gì to tát nó sẽ vẫn mỉm cười, vẫn luôn giúp đỡ mọi người hết mình đầu tiên giúp chuyện tình của 2 người kia thành công trước đã. Bắt đầu bười học bằng một nụ cười tươi. Rồi hắn đến, đi về chỗ nó đang ngồi cũng là chỗ của hắn nó thấy lạ là hắn chẳng hỏi gì chuyện kia cả.

- Sao ông không hỏi ?

- Gì cơ? À! chưa xem hả ?

- Máy chưa sửa? - hay không muốn giúp tôi?

- Sao mà không muốn, " gả " được đồ ngốc như ông đi tôi sướng lắm í chứ haha

Để chứng tỏ điều ấy tôi mượn máy điện thoại con bạn lên mạng luôn trong cả giờ học ( đó là giờ công nghệ được ngồi chơi chứ không phải chơi lén đâu nha )

- Bà làm gì thế?

- Lên mạng, giúp ô không thì lại trách

- Thôi, về nhà cũng được mà

- Luôn đi cho rảnh nợ

- Thôi, đàn trong giờ học mà - @@ ông nhìn lại đi, thầy cho chơi mà

- À ... ừm

- Cứ như không muốn cho tôi vào í, cơ mà vào xong rồi, hối tiếc cũng đã muộn rồi ! hehe

- ... Thôi tôi ra đây xíu - ờ đi đi Hắn đi ra ngoài tôi cũng vừa tầm vào mục tin nhắn. hắn có thói quen lưu tin nhắn chat nên trong đó có quá nhiều tìm mãi mới thấy. Công nhận là khả năng tám của mình trong đó có phân nửa là tin nhắn của nó! Tìm được rồi nick Thu Hường đây rồi ! Tận hơn 300 lượt chat ... ấn vào, nó nhìn được mấy dòng cuối chỉ có ừm, ok tôi sẽ giúp của Hường với lời cảm ơn trước bye bye của hắn.

Nói chuyện khách sáo thế này thí ma nào nó đổ, đúng là đồ ngốc mà - nó tự bình luận 1 câu.

Mà giúp cái gì nhể ? tò mò quá. Nó ấn lên xem từ đầu. Hắn nói hắn thích một người nhưng không dám nói ra, không biết bày tỏ. Á, Sao giống đặc nói với nó thể nhể???? !

Quyết định đọc tiếp .. câu chuyện chỉ xoay quanh người con gái bí ẩn đó, nó nhận ra theo miêu tả cảu hắn thì không giống Hường chút nào cả, mà... lại ... giống...!!!!! Có cái gì đó vui vui trong lòng nhưng ngay sau đó bị lấp bởi nhận ra đó như là 1 trò đùa của hắn. Hắn không nói tên người con gái kia nhưng nó nhận ra qua sự miêu tả của hắn và có lúc trong đoạn nói chuyện hắn nhắc đến " bà già" – hắn đã gọi nó trước kia ( sau vì nó không thích bị gọi như vậy nữa ). Còn khi nới với nó, hắn thừa nhận người đó là Hường, chỉ khác chỗ đó và chỗ cho nó mật khẩu để đọc. Đùa kiểu gì quá zậy chứ ! Thật sự rất bực mình nhưng nó cố gắng đọc hết cá tin nhắn xem thế nào. Đọc những lần chat tiếp theo của 2 người đều nói về người đó, lần gần đây nhất là kế hoạch tỏ tình của hắn, hắn là người nêu ý kến. Hắn muốn gây bất ngờ cho người đó. Nó đọc mà cảm thấy bị động đến lòng tự trọng của mình, hắn đang đùa ư ? kể cả nhưng lời hôm qua ? hắn thực sự thích Hường hay là nó hay chẳng thích ai cả? Nhưng sao hắn lại cho nó đọc nhể? Nó suy nghĩ và cố đọc nốt phần sau. Hắn muốn gây bất ngờ cho cô gái đó, nhưng ko phải Hường thì là ai?

Kế hoạch: " Hắn: Tôi lấy bà làm bia đỡ đạn được chứ ?

Hường: Có gì đâu giúp được ông là tôi vui rồi

Hắn :Chả biết người ta có thích mình không nữa

Hường: Tôi nghĩ là cứ cho cô ấy đọc những dòng này đi, chắc sẽ hiểu và bất ngờ lắm đấy !

Hắn: Ồ, ý kiến hay đấy ! chắc "bà già" bất ngờ lắm đây

Hường: Chắc là sẽ đọc đến đây, cô gái làm điên đảo lớp trưởng của tôi ơi hãy vui vì có 1 người yêu quý mình như thế nhá ! bạn thật may mắn đó

Hắn: Nhờ đây tôi cũng nói luôn "Bà già ơi, tôi thích bà từ lâu rồi nhưng không dám nói. Bà nói thích tôi trước rồi đấy nhớ, thế nên đây chỉ là lời đáp trả thôi hehe "

cảm ơn Hường nhiều nhá

Hường: có gì đâu, được đọc cả lời kia là vui rồi ! trên đời ngoài 2 người còn có tôi biết nữa ........"

Nó làm rơi luôn cái điện thoại trên tay làm cả lớp quay xuống, may mà có cái vỏ bên ngoài máy xịn nên không làm sao mạng vẫn chạy. Nó đơ mất mấy giây, máu chảy lung tung đầu không chịu vận động. Rồi hắn bước vào ngó nó đầu tiên, nó thấy hắn giả vờ cười chứ không biết làm gì hơn! Không cần hắn hỏi nói tự nói :

- Đọc rồi - à ừm .. đọc hết chưa

- hết rồi

- Không hiểu à?

- Ô nghĩ tôi là ai chứ ! Cơ mà tôi còn trẻ lắm, chưa muốn làm bà già đâu !

- Là " bà già " của riêng mình tôi là được rồi !

Ngay sau đó có tiếng đấm lưng thùm thụp, cả tiếng cười của 2 đứa nào đấy hòa chung trong tiếng huyên náo của phiên "họp chợ"

Một bàn tay đang nắm một bàn tay ........

DUYÊN ĐÃ HẾT THẬT RỒI

Tác giả: Khôi Nguyên

Phải vậy thôi! Duyên đã hết rồi...


- Chị đi siêu thị muộn thế ạ

Cô quay lại, là chị dọn dẹp văn phòng, chị khác quá so với khi mặc bộ đồng phục của nhân viên vệ sinh.

- Vâng, em ngồi trên phòng xem mãi tivi chán quá.

Chị tên là Huyền, Cô thấy cũng chững chạc nên gọi là chị chứ không biết tuổi. Huyền cũng vì lịch sự mà gọi Cô là chị, xưng em. Huyền đang đi với một cậu nhóc 2, 3 tuổi gì đó vắt vẻo ngồi trên chiếc xe đẩy.

- Chào Cô đi con.

Cô tiện tay với lấy túi thach hoa quả quay sang hỏi " Cháu thích cái này không?", Huyền có vẻ ngượng ngùng từ chối sự thân mật hơi đột ngột của một người khác hẳn mình.

Cô hiểu nên tự chọ mấy thứ nữa trẻ con thường thích cho vào giỏ rồi đi song song với hai mẹ con nói chuyện xã giao. Dù sao thì ở thành phố lạ này Cô cũng không có bạn, mà có lẽ còn khoảng 2, 3 tuần nữa Cô mới xong công việc ở đây để về nhà.

- Công ty có tuyển nhân viên tạp vụ không chị. - Huyền rụt rè hỏi.

Thư gửi bố

Gửi bố- người con yêu.

Bố à , đây là bức thư con viết ra ,nó sẽ k có địa chỉ người gửi và có lẽ cũng sẽ k mang địa chỉ người nhận. Bởi nó đc viết ra từ tấm lòng rất mực thành kính của con dành cho bố. Lật từng trang kí ức bao kỉ niệm ùa về con tìm gặp bố con - người bố thật đỗi hiền từ và cao cả đến mức lạ kì. Con nhớ... mỗi lần con đi chơi về muộn , con sợ bóng tối sợ màn đêm và cả sợ ma. Rồi con khóc. Thế là bố hiện lên như ông tiên trong truyện cổ tích , bố dắt con.đi trong màn đêm tối thui từng bước chân bố tỏa ánh sáng lạ kì. Một ý nghĩ hiện ra trong đầu con nhưng vs bao sự ngạo mạn của một đứa trẻ : "hỡi những linh hồn cô đơn kia,, ta k sợ các ngươi đưa ta đi , bố sẽ bảo vệ ta vì bố yêu ta và vì các ngươi k có bố ". Con chợt bật cười khi nhớ lại điều ấy , nhưng bố ơi đến bây giờ con vẫn nghĩ như thế bố à.




Mưa đang rơi... những giọt mưa mát lạnh đang rơi xuống cuốn con về những ngày mưa của nhiều năm trước. Đó là đoạn đường dài trong những ngày mưa tầm tã , bố kiên trì chở con trên chiếc xe máy cũ kĩ đến trường. Con rúc dưới tấm ni lon như những chú gà rúc đầu vào cánh mẹ. Một hơi ấm len lỏi vào thân xác cho con một cảm giác an toàn , và rồi con ước cứ đc mãi như thế. Bố ơi đã thật lâu rồi con k còn cảm giác đc bố nấu cho con những khi con trốn mẹ xem phim. Con nhớ nụ cười ấy lời nói ấy : " suỵt, khẽ thôi, ra xem phim đi bố nấu cho" và con sung sướng lẻn ra ngoài những lúc ấy bố thật tuyệt vời. Bố yêu ơi, con muốn viết nhiều hơn nữa nhưng có lẽ con k đủ thời gian mất rồi bố à. Bánh xe của giường bệnh đang đưa con vào căn phòng có hộp đỏ trên cánh cửa ấy. Hình như con sắp gặp mẹ con rồi. Con xin lỗi vì đã rời bỏ bố để đến vs mẹ và con cũng cảm ơn bố rất nhiều.

Con yêu bố . Con yêu.


Của một bạn tên Mink Hien Lee cung cấp

KHO BÁU DƯỚI LÒNG ĐẤT

Mẹ tôi là người thích lưu giữ mọi đồ vật cũng như niềm vui thú trồng trọt thừa hưởng từ ông ngoại. Sau khi cưới nhau, bố mẹ mua nhà ở California và chuyển đến sống ở đó nhưng thói quen tiết kiệm vẫn còn. Bằng xẻn và cuốc, khu vườn cằn cỗi dần dần xanh tốt với đầy đủ những cây lê, hạnh, ổi, hoa hồng, loa kèn...

kho báu dưới lòng đất


Trong nhiều năm làm việc trong vườn , mẹ đã đào một số món đồ chơi hỏng bị ai đó bỏ đi. Chú lính nhựa cầm súng đã sứt họng, các chàng cao bồi cưỡi ngựa bị gãy chân, những viên bi rạn nứt.

Phần lớn những người sẽ ném những món đồ chơi hỏng này vào sọt rác nhưng mẹ lại xem chúng như báu vật. Khi anh em chúng tôi trêu mẹ về việc này, mẹ chỉ nhẹ nhàng lắc đầu và mỉm cười.

"Các con hãy nghĩ đến ngôi nhà cũng có lịch sử riêng của chúng. Phải có con trẻ của ai đó đã từng sống và trưởng thành ở đây." - Mẹ thường bảo như thế.

mẹ tôi luôn có thói quen cất giữ những món đồ chơi cũ

Những món đồ chơi tìm được trong vườn được mẹ lau sạch bùn đất rồi nhẹ nhàng cất vào trong một hộp đựng giầy đặt trên kệ phía trên máy giặt. Năm này sang năm khác, chúng chiếm không gian và bám đầy bụi nhưng mẹ không chịu đem bỏ đi.

Mẹ biết rằng có một đứa trẻ đã từng xem những chú lính nhựa, chàng cao bồi, và các viên bi này như là báu vật. Và chỉ riêng điều này cũng khiến chúng đủ tầm quan trọng để được lưu giữ.

Một ngày nọ, có một người lạ trạc tuổi trung tuần đến gõ cửa nhà chúng tôi . Ông tự giới thiệu về mình với chút bối rối :

"Tôi lớn khôn từ ngôi nhà này, tôi ra thị trấn vì tang cha và cảm thấy nhớ về quá khứ của mình. Bà có phiền nếu tôi dạo quanh ngôi nhà ?" - Ông giải thích.

Mẹ thở dài biểu hiện sự thương cảm và nói : "Tôi tin rằng mình đang giữ một ít đồ vật thuộc về ông". Nói xong mẹ ra phía sau nhà, mang chiếc hộp và đưa cho người khách lạ.

Lấy làm khó hiểu, ông mở nắp rồi thở hắt vì kinh ngạc khi những món đồ chơi thuở bé của mình vẫn còn được giữ gìn cẩn thận. Ngập tràn cảm xúc ùa về từ ký ức, ông lắp bắp cảm ơn trong đôi mắt nhòe lệ.

Mẹ mỉm cười. Mẹ luôn hiểu rằng sớm hay muộn, những kho báu trong khu vườn sẽ lại được cần đến. Như những hạt giống ngủ quên, ký ức nằm trong món đồ chơi chỉ chờ đúng lúc để đâm chồi.

Tôi Thề Tôi Mà Ko Làm Cho Cô Yêu Tôi Thì Tôi Ko Mang Họ Trần P4

Chương 16

Một lát sau, từ ngoài cửa có một thân ảnh kiêu sa, xinh đẹp đang vứt bỏ hết tất cả hình tượng mà lao xồng xộc về phía này. Chẳng ai khác ngoài còn bạn thân của tôi cả.

“Rầm” cánh cửa (lại) bị đạp thêm một lần nữa, kiểu này thì cái bệnh viện lo mà thay cửa sớm đi thôi, tôi gnhix chắc chẳng mấy chốc nữa, mấy người này chẳng cần đạp nữa mà cái cửa cũng tự mở ra luôn vì… gãy.

- Sao rồi? Gãy mấy cái xương? Sắp chết chưa? Trời ơi, cậu đừng có chết mà tớ đã kịp mua sắm, chuẩn bị gì đâu, vàng mã, quan tài tớ còn chưa mua nữa mà. Thế cho nên là chưa chết được đâu.
- Vâng thưa chị, em vẫn đang sống nhăn sống nhở ra đây.
- Á, mẹ ơi, xác chết tỉnh dậy!
- Dạo này xem phim kinh dị nhiều quá rồi phải không? Tớ mới chỉ gãy tay thôi chứ đã chấn thương sọ não gì đâu.
- Thế à? Sao chán thế!

TÔI THỀ TÔI MÀ KHÔNG LÀM CHO CÔ YÊU TÔI THÌ TÔI KHÔNG MANG HỌ TRẦN NỮA P2

Chương 6

Thật ra thì tôi cũng chẳng biết việc hắn định nhờ tôi là việc gì đâu nhưng mà thôi cứ kệ đi, đã làm ơn làm phước cho người ta rồi mà bây giờ lại bỏ bê là không có được.
- Này, thế cậu định nhờ tôi cái gì đấy?
- Cô cứ ngậm mồm mà đi theo tôi là được!
Này này, đây là cái thể lại gì đây hả? Nhờ vả người ta xong mang cái giọng điệu kiểu như ra lệnh đấy là sao chứ? Ai dạy tên này học làm người vậy? Tôi vẫn đang ngồi trên chiếc Audi mui trần đang hiên ngang đi giữa đường mà vô tư hưởng thụ gió trời, cơ bản thì hôm nay cũng rất mát.

“Kétttttttt” cái quái gì vừa diễn ra đấy hả trời?

À vâng, cái sự việc vừa diễn ra trong giây lát mà nhiều người nhìn thấy được do tiếng động qua to đó chính là do cái tên trời đánh đang điều khiển chiếc xe này một cách rất là bình thường tự nhiên lại giở chứng phanh gấp một cái khiến cả người tôi đang ung dung ngắm cảnh sắc phố xá lao về phía trước và kèm theo đó là một cú cọ trán thân mật với cái ghế phía trước mặt.

- Cậu bị điên à? Đang yên đang lành tự nhiên trúng gió độc hay sao mà lại làm thế? Đồ điên.
- Cô nói xong chưa, xuống xe nhanh lên hay là để tôi lôi xuống?
- Để cậu lôi xuống bẩn hết người tôi!

TÔI THỀ TÔI MÀ KHÔNG LÀM CHO CÔ YÊU TÔI THÌ TÔI KHÔNG MANG HỌ TRẦN NỮA

Tác giả: Kin Bò Sữa
Nguồn: Zing Forum

Tôi là Hoàng Minh Châu vừa may mắn thi đỗ vào trường cấp 3 danh tiếng dành cho con nhà giàu - trường Star. Và tôi hoàn toàn không phải con nhà giàu như bọn họ. Bọn họ là tư sản còn tôi là vô sản, nói thế cũng đủ để hiểu.

Và cơ bản thì tôi đang bon bon trên chiếc xe đạp điện để đi đến trường làm lễ khai giảng. Đến rồi! Trước mắt tôi là một ngôi trường to kiểu vĩ đại, nhìn như cái lâu đài. Còn các bạn trẻ ở trường này thì vẫn đang nhìn tôi với anh mắt... không mấy thiện cảm. À à, thì ai nấy đến trường chẳng người đưa người rước, cung kính phục tùng, chuẩn rồi, nhà giàu thì chẳng thế, mà đối với một con đi xe đạp điện đến trường như tôi tất nhiên là không vừa mắt rồi. Nhìn mấy ông bà nhà giàu đưa con đến trường mà kiểu như đi ăn tiệc. Quần áo thì diêm dúa, bóng loáng. Mấy bà mẹ thì mặt trát đầy phấn với son, nhìn kiểu như đi dự lễ hội hoá trang. Má thì chát phấn hồng thật hồng nhìn kiểu... bị tát mấy chục phát rồi ý. Môi thì tô son đỏ thật đỏ nhìn như vừa tống cả nắm ớt chỉ thiên vào mồm ý. Mấy cô con gái đến trường thì kiểu cũng chẳng khác gì, cô nào cũng tóc xoăn tít như mấy cái lò xo trên đầu, màu sắc thì xanh, đỏ, tím, vàng đủ cả. Giày cao gót thì chắc cũng phải cao đến 12cm, đi thế có ngày ngã trật mắt, trấn thương xương chân. Túi xách đến trường thì tuyệt vời luôn, đẹp dã man tàn bạo, đoán trong đấy thì chắc có thức ăn, thức uống giảm béo này, tạp chí thời trang này, mĩ phẩm rồi đồ trang kiểm các kiểu này, nói chung là nhiều lắm! Bây giờ mà có cái trực thăng nào đang bay trên trời mà nhìn xuống đây thì chắc cũng phải lầm tưởng rằng ở đây đang mở lễ hội hoa vì quá rực rỡ và sặc sỡ. Đấy là về phái nữ nhớ, còn về phái nam thì nhìn kiểu mấy ông phụ huynh đầu tóc ngăn nắp gọn gàng bóng loáng, chắc dùng giày mấy ông soi gương được luôn quá. Tay cẳng thì kiểu đồng hồ vàng các kiểu, thỉnh thoảng thì lại vạch cổ tay xem giờ và khoe kiểu "Bố mày có vàng trên người" trong khi ở ngay cổng trường có gắn một cái đồng hồ diện tử to đùng. Mấy thằng con thì nhìn thẳng nào thằng đấy như mấy thằng đàn bà, tóc tai thì dựng đứng hết cả lên, cũng xanh, đỏ, tím, vàng rực rỡ lắm. Mặt thì song song với trời, hếch cái mặt lên. Có ngày đang đi trên dường vừa đi vừa ngắm trời ngắm mây như thế này này, bước hụt chân vào hố ga, dẫm phải chất thải của động vật nào đó, đập đầu vào cột điện, vân vân và mây mây...


Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

Hướng dẫn xóa Auto tag bạn bè trên facebook

 Đa phần bị dính là do tin vào các tin nhảm mà chạy code do chính mấy tên câu like hoặc sub tạo ra để kinh doanh. Cái này thì đơn giản chỉ 1 lần là thôi nhưng hiện nay lại có một số chương trình chạy mặc định trên trình duyện hoặc chương trình ứng dụng của FB mỗi khi đăng nhập vào sẽ tự động tag bạn bè vào.


1. Nhiễm virus Facebook qua Add-on, Extentions trên trình duyệt Firefox và Chrome

* Nếu bạn đang dùng Firefox:

Nhấp vào biểu tượng ‘Firefox’ ở góc trên bên trái cửa sổ
Chọn ‘Add-ons’ bên cột Menu phải (biểu tượng ghép hình màu xanh).
Chọn vào ‘Extensions’.
Remove/xóa bỏ những tiện ích nghi ngờ mà bạn tìm được
Khởi động lại Firefox.

* Nếu Bạn dùng Google Chrome

Nhấp vào biểu tượng công cụ (góc trên bên phải)
Rê chuột đến ‘Tools’ và bấm vào ‘Extensions’
Remove/xóa bỏ những tiện ích nghi ngờ mà bạn tìm được
Khởi động lại Chrome

2. Dính chương trình do chơi ứng dụng

Truy cập vào địa chỉ https://www.facebook.com/appcenter/my và xóa hết những ứng dụng cũ và lạ mà bạn không sử dụng.

3. Bỏ tag và viết lên tường

Đây là phương pháp hiệu quả nhưng khi cần bạn bè sẽ khó liên hệ với bạn, bạn có để thiết đặt tại địa chỉ sau https://www.facebook.com/settings?tab=timeline

Chúc thành công!

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

Những khác biệt về USB 2.0 và USB 3.0 mà dân công nghệ cần biết

 Hầu hết các loại máy tính hiện nay đều được tích hợp cổng USB 2.0 nhưng với nhiều loại mới sản xuất gần đây thì ít nhất cũng có một USB 3.0. USB 3.0 là chuẩn giao tiếp tốc độ cao, quản lý năng lượng tốt hơn, hứa hẹn sẽ thế chỗ USB 2.0 vốn đã “tung hoành” hơn 10 năm.


Vấn đề tương thích

Hầu hết các thiết bị sử dụng chuẩn USB 3.0 đều có khả năng tương thích ngược với USB 2.0. Trong đó các thiết bị này vẫn sẽ hoạt động bình thường, tuy nhiên tốc độ bị giới hạn lại vì cổng USB 2.0 có tốc độ thấp hơn. Và ngược lại, bạn có thể sử dụng thiết bị dùng chuẩn USB 2.0 cắm vào cổng USB 3.0.

Cài đặt tiện ích chặn các quảng cáo và mã độc hại

 Đây là chương trình rất hay có thể cài đặt trên Google Chrome hoặc Cờ Rôm+ và rất hiệu quả kinh lướt web và chơi game trên web sẽ tránh được nhiều hạn chế và lag do tải quá nhiều quảng cáo vã mã độc của trang gây ra.

Đầu tiên bạn mở Google Chrome lên và mở phần tiện ích như hình dưới đây và làm theo các bước 1,2,3

Tiếp tục gõ tìm kiếm với tên adblock plus và nhấn vào + Miễn phí để cài đặt. Khi tải về xong nó sẽ yêu cầu lần nữa bạn xác nhận bằng nút "Thêm" để đưa vào tiện ích.


 Với nhiều ưu điểm nhưng không phải lúc nào cũng hoàn hảo vì chặn quảng cáo và mã độc nên các mã hỗ trợ của nhiều trang web cũng sẽ bị chặn lại do bị nghi ngờ mã độc. Để tránh tình trạng này các bạn hãy thêm vài trang web uy tín vào danh sách trắng như dinhbas.blogspot.com hoặc google.com.



Ở phần danh sách bộ lọc thì bạn nên thêm các danh sách của China vì anh bạn này toàn mã độc chuyên đi phá người khác, dù sao thì ngừa bệnh vẫn hơn chữa bệnh.

 Ngoài ra tại cuối thanh địa chỉ còn có một biểu tượng nhỏ để cho các bạn thao tác và khám phá. Chúc các bạn thành công!

Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

TẠI SAO TRONG MẶT ĐỒNG HỒ SỐ LA MÃ LẠI DÙNG "IIII" THAY VÌ "IV" ?

Why do clocks with Roman numerals use "IIII" instead of "IV"?

1./ Chữ số IV, là biểu tượng (chữ cái đầu tiên, viết tắt) của vị thần IVPITER (Jupiter, viết theo kiểu cổ), do đó người cổ xưa kiêng tránh sử dụng. (thuyết phục)


2./ Chữ số IIII tạo thế cân bằng với chữ số VIII trên mặt số. (chưa thuyết phục, vì XI và I thì đâu có cân?)

3./ Tổng thể, trên toàn bộ mặt chữ La mã của đồng hồ, nếu thể hiện chữ số IIII thay vì IV thì sẽ cân bằng vì: chia mặt đồng hồ hình tròn thành 3 mảnh đều nhau (vị trí IIII, VIII, XII - xem hình đầu tiên) thì trên mỗi mảnh hình nan quạt sẽ chỉ xuất hiện một trong các ký tự I, V, X ba lần (ứng với chữ đầu tiên, tại đường chia cuối clockwise của mảnh). (thuyết phục)

4./ Chữ số IV dễ nhầm lẫn với VI, trường hợp hầu hết các chữ số phải quay theo trục tâm của mặt số.

5./ Chữ Roman cổ sử dụng rộng rãi IIII trước khi thay đổi thành IV.

6./ Vua nước Pháp Louis Đại Đế (Louis XIV) ưa thích IIII hơn IV, nên ra lệnh cho các nhà sản xuất đồng hồ dùng IIII thay vì IV, và theo đó chữ số IIII tiếp tục tồn tại.

7./ Đại chúng, người học vấn thấp vẫn dễ nhận diện số 4 bằng chữ IIII hơn là IV.

Áp dụng phiên bản mới

 Trong thời gian qua do bận với công việc nên thiếu đi nhiều bài viết hay nên hôm nay trở lại với phong cách mới và nâng cấp chất lượng bài viết lên để đáp ứng như cầu của độc giả.

 Nhắn đáp ứng việc tìm kiếm thông tin nên mình quyết định đưa tìm kiếm lên đầu trang để tiện việc tìm kiếm và thay đổi giao diện bắt mắt hơn cho blog.
 Chúc các bạn tuần mới làm việc vui vẻ!

Thứ Năm, 6 tháng 2, 2014

Những công dụng bất ngờ của kim loại và đá quý

Vàng, bạc, kim cương hay ngọc trai là những loại kim loại và đá quý có giá trị cao. Tuy nhiên bên cạnh giá trị vật chất, chúng còn được sử dụng trong nhiều mục đích khác nhau phục vụ khoa học.

1. Bạc

Khi nhắc đến bạc, người ta thường nghĩ ngay đến những thứ đồ trang sức quý phái. Nhưng có lẽ ít ai biết rằng, bên cạnh công dụng làm đồ trang sức, bạc là kim loại có đặc tính khử khuẩn rất mạnh. Nó làm ức chế sự tăng trưởng của vi khuẩn và nấm trong vải, có thể ngăn mùi tự nhiên. Vì điều này, ngành công nghiệp may mặc sử dụng khá nhiều nano bạc để ngăn chặn mùi cơ thể trong quần áo. Vậy nên đừng ngạc nhiên khi biết đôi tất bạn đang mang cũng chứa các phân tử bạc.


Ngoài ra bạc còn là kim loại phổ biến trong ngành y tế được sử dụng như 1 chất khử trùng và sát trùng rất hiệu quả.

2. Palladium

Palladium là anh em họ với bạch kim. Ngoài việc là một kim loại có giá trị thẩm mĩ cao, kim loại này còn có khả năng giữ các nguyên tử hydro bên trong nó rất tốt, và dựa vào đặc tính quan trọng này, người ta ứng dụng Palladium trong việc nghiên cứu ra tế bào nhiên liệu.




Trên thực tế, Palladium được coi là chìa khóa để tạo ra các loại nguyên liệu chất lượng tốt hơn với giá thành rẻ hơn. Điều này cho phép chúng ta sản xuất ra những loại máy móc thân thiện với môi trường – một điều rất có ý nghĩa trong hoàn cảnh các nguồn nhiên liệu trên thế giới đang dần trở nên khan hiếm.

3. Iridium

Iridium là một trong những vật liệu hiếm nhất và đắt nhất thế giới, với khối lượng rất khiêm tốn, chỉ khoảng ba tấn được sản xuất mỗi năm. Ngay cả một chiếc nhẫn đơn giản được làm từ kim loại này cũng sẽ có một mức giá trên trời.

Tuy nhiên, ngoài công dụng làm đồ trang sức, iridium là một trong những vật liệu thật đặc biệt, nó gần như trơ tuyệt đối với quá trình oxy hóa và cực kì bền với nhiệt. Trong thực tế, nó chỉ bị nung chảy ở nhiệt độ khoảng 2000 độ C. Điều này khiến Iridium được sử dụng chế tạo những chi tiết nhỏ phải chịu nhiều áp lực như: bugi, nồi nấu kim loại, vòng bi la bàn và đồng hồ đeo tay. Người ta thậm chí còn dùng nó để làm đầu bút bi.

DBS M05479
Quang Cao